Thứ Sáu, 17 tháng 7, 2009

Khoai 21 tháng tuổi

Con trai đã được 21 tháng rồi đấy. Cân nặng không thay đổi, chỉ thấy dài hơn tí, trông có vẻ hơi còi. Tháng vừa rồi cũng có nhiều thay đổi về tính cách như làm nũng mẹ ráo riết hơn, sáng ra mọi khi rất ngoan nhưng bây giờ mặc dù có bố ở bên nhưng vẫn ngoạc mồm ra: me Thục ơi mẹ ục. Vẫn thỉnh thoảng gọi cô Thục ơi nhưng bây giờ anh ấy gọi là để trêu thôi, mẹ xịu mặt là lại gọi mẹ ngay.
Khoai có màn phản đối quyết liệt lắm, không đồng ý cái gì thì ra tìm chỗ nào có nền gạch, không lát thảm,chổng cái mông lên cụng cái trán rô xuống nền coong coong mấy cái. Màn này làm bà nội hoảng lắm, mẹ thì run nhưng miệng phải nói cứng, hôm qua anh ấy cũng ăn vạ như thế, bị bà mắng mặt xịu, môi mếu, mẹ nhìn mà tim thắt lại, thương thật thương, nhưng phải giả vờ quay đi nói chuyện với anh An.  Nhưng nhờ trời con trai cũng hiểu ra vấn đề không khóc. Tháng này, cũng đánh dấu một số sự kiện vĩ đại đấy là bà nội chịu cho nạt và bà cũng nạt Khoai đôi lần. Chắc bà thấy con nhà người ta hư quá, nên sợ. Mà cũng đúng thôi, thời của bố mẹ và bác Huyền là một thời khác, thời Khoai là một thời khác. Ngày xưa, ngàn người mới được mấy người ngoan và tự lập  như bác và bố. Bây giờ sợ hiếm hơn, thế nên, dạy Khoai, mẹ cũng lo lắm, có mấy điển mẫu , làm sao con cũng được tiếp nối truyền thống gia đình đây. Ôi, cái sự dưỡng dục khó lắm thay!!!!
Tháng này, Khoai ăn ít đi nhiều, cắt cả một bữa sữa lúc 3 giờ  sáng, trông con cũng tọp đi nhiều. Đêm ngủ vẫn gọi mẹ, mẹ ơi đái rồi, mà mình tài thật, đại bác bắn bên tai có khi còn chẳng tỉnh thế mà nghe đến đái là dậy cái phắt, nhanh chóng lột quần,lột tấm lót, lấy khăn lau , mà không nhanh không xong, để chậm mai giường chiếu lại có mùi “quyến rũ “phải biết. Con vẫn thức dậy rõ sớm, hôm năm giờ, hôm gần sáu giờ, ngủ dậy muộn bảy giờ như hôm nay là chuyện hiếm. Bữa sáng giờ cũng đi ăn ngoài, không nấu súp nữa, đi ăn ngoài thì rõ nhanh, còn ở nhà thì lại lắc, nhè….Mệt.cái sự ăn quá đi mất.
Ăn cơm, thì hôm được hôm không, lại còn không chịu ăn thịt, lại lắc lại nhè…..
Sở thích của Khoai giờ là dã ngoại, chỉ cần thấy bà đi ra ngoài cửa là đang làm  gì, chạy ra, lấy dép cho bà, nhắc bà: bà ơi, đổi dép đi…quay vào nhà gọi chị Trang: Trang ơi. Sáng nào, trừ ngày mưa ra không mẹ thì bố cho lên xe đi một cua, đến nỗi cả khu ai cũng biết. …
Giờ thì mê ô tô lắm rồi, lúc nào cũng ô tô và chỉ ô tô, tương lai trời bỏ quên sẽ ngồi tranh luận với anh An về vụ xe đẹp, xe số xe tự động. Bao giờ Khoai lớn như anh nhỉ, nhìn anh thích lắm, anh sắp thành sinh viên lớp 1 rồi đấy.Ảnh hai anh em.

DSC00915 by you.
DSC00912 by you.
DSC00908 by you.
DSC00913 by you.

Bảo Khoai cười thì thế này đấy

DSC00907 by you.

Ảnh Khoai tự chụp đấy

DSC00918 by you.

Hai mẹ con do anh An làm nhiếp ảnh gia

DSC00930 by you.

Bố mẹ hạnh phúc vì có con trên đời này. Yêu con nhiều thật nhiều

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét