Thứ Năm, 9 tháng 7, 2009

Tặng những ai đi thi hai chữ Hạnh-Thành

Sáng
Đường đông cứng vì người, những khuôn mặt lo âu, phấp phỏng của thí sinh, của người thân.
Chiều
Đường lại đông, những khuôn mặt với đủ những cảm xúc, vui, buồn, thất vọng và có cả những hy vọng mong manh…..
Tối
Ti vi đưa tin tình hình thi cử, báo mạng giật tít ùn tắc vì dòng người đến Văn Miếu. Đọc blog của em gái thấy em cũng hớn hở khoe đi sờ đầu rùa, mua chữ Đăng Khoa lấy may. Đúng rồi, khi làm một việc gì quan trọng trong đời thì ngoài sự nỗ lực của bản thân cũng cần có một chút niềm tin và hy vọng vào sự giúp đỡ của một đấng linh thiêng. Thế nên năm nào cũng thế, khi mùa thi đến, sĩ tử và người thân lại đi xin độ trì hoặc là chốn cửa Phật linh thiêng, Văn Miếu Quốc Tử giám- cửa Khổng sân Trình xưa cũ ngàn năm linh khí hay đền Ngọc Sơn nơi thờ Văn Xương chủ việc văn chương, khoa cử….
 Lại nhớ đến chuyện đầu xuân mọi người nô nức, háo hức đi xin chữ ở Văn Miếu. Ngày xưa, xin chữ không phải cứ thời điểm bắt đầu năm mới, có thể xin bất cứ lúc nào. Xin chữ treo trong nhà là để luôn nhắc nhở  phải nỗ lực cố gắng làm theo hoặc thực hiện được cái ý nghĩa hay mong muốn chứa tải trong con chữ đó. Ví dụ như chữ Tâm, chữ Nhân nhắc ta sống tốt hơn, chữ  Nhẫn nhắc ta phải điềm tĩnh biết kìm hãm lửa giận để thuận hoà và không mất đi lý tính….. Xin chữ là để cố gắng vươn lên , hành theo cái chữ được cho chứ không phải trò cầu may, và có như thế thì mới đỡ phí công người cho chữ cũng như xứng với hồn chữ ngàn năm. Mỗi người có một hướng đi và xin chữ theo mong muốn đó . Người buôn bán xin chữ Lộc , chữ Tài, người đi làm xin chữ Danh , hành nghề y xin chữ Tâm, chữ Đức, người đi học xin chữ Trí, chữ Tài, hay Đăng Khoa.  cho toàn gia thì xin chữ Phúc, Lộc, Chữ Thọ,…Người đi thi xin chữ gì?
Một câu hỏi thú vị?
Đi thi ai cũng muốn mình đỗ đạt cho bõ công cha công mẹ, công thầy, công mình. Chữ Thành là khá hợp lý. Thành có nhiều nghĩa, nhưng Thành ở đây là nên việc, thành công, có kết quả tốt, công thành danh toại…Thế nên không chỉ có đi thi, làm việc gì cũng cần có Thành. Đơn giản như đôi lứa yêu nhau, ai cũng muốn thành vợ thành chồng, có con thì muốn con thành nguời có ích, làm việc ai chẳng muốn thành công, làm chủ ai chẳng muốn có thành tựu vv và vv…
Nhưng để có Thành thì là cả một quá trình dài nỗ lực, không ngừng cố gắng. Và không chỉ cần nỗ lực đôi khi trong đời ta cũng cần một chút may mắn, có khi chỉ hơn nhau một chút bởi Trời đã biệt nhãn ưu ái cho ta hơn chút may mắn với người. Vậy nên ta xin cho mình chữ “Hạnh”. Có Hạnh rất dễ có Thành đúng vậy không?
Đang trong những ngày thi rực lửa, với lo âu và hồi hộp không chỉ của những sĩ tử. Rồi sau đó có thể là hạnh phúc vỡ oà, niềm vui khôn tả hay ai đó sẽ rơi xuống đáy của sự thất vọng, chán chường và tiếc nuối. Tặng cho những ai đi thi chữ Hạnh và Thành. Và nếu một mai có thể ước nguyện tân sinh viên không thành như mong muốn, thì mong em hãy tự tin và nỗ lực phấn đấu tiếp, không có thất bại chỉ có thành công không may lỡ hẹn với em mà thôi.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét