Lúc nào Khoai đi ngủ hay thức dậy là bà ngoại lại giục đánh răng. Bởi vì bà bị sâu răng nên bà rất sợ con cháu bị răng sâu. Mà sâu răng chắc là khủng khiếp lắm cứ nhìn bà ngoại và bà nội Khoai lúc bị đau răng thì biết. Mẹ cũng sợ nhưng chỉ được vài ngày rồi lại thôi, vì sợ Khoai trớ, vặn vẹo chân tay rồi thì lại cho ra bữa tối ….Thế nên dù tập cho Khoai đánh răng từ tháng thứ 19 nhưng mẹ …..toàn trốn, cho đến tháng này thì dừng lại ở mấy chú răng cửa. Còn Khoai thì khoái vụ nhúng cái bàn chải vào nước muối nếm nếm vào miệng thấy mằn mặn thì thích. Lần nào trước khi đi ngủ, vào nhà vệ sinh rửa chân tay, mẹ đang giặt khăn đã thấy anh con túm đúng cái bàn chải bé tí của mình nhúng vào ca nước muối rồi đưa lên môi nếm. Hôm qua đã show cho bố xem con đánh răng như thế nào rồi, một ngày con đánh hai lần đấy nhé, đã chịu để cho mẹ đánh kỹ hơn rồi đấy.
Sáng khi bà giục đánh răng , Khoai quay sang Wave đang nằm cạnh đấy bảo: gâu gâu đánh răng đi. Rồi lon ton chạy đến, đưa tay vào miệng Wave để đánh răng hộ Wave.
Bây giờ con đã bắt đầu có tư tưởng sở hữu, cái gì cũng bảo của mẹ Thục đấy. Từ cái áo bà đang mặc cũng bảo của mẹ bởi có lần mẹ đã mặc nhờ áo bà. Hay váy của mẹ, Khoai nhìn thấy và bảo Trang cất đi, nhưng dường như chưa thấy yên tâm lắm, lại nhờ bà cất hộ, bà cất rồi vẫn chưa hoàn toàn yên tâm chạy đến nhìn ngó và ấn nó vào sâu hơn.
Chiều, con trai vừa tỉnh dậy sau một giấc ngủ gần 3 tiếng, ngồi chơi trên giường một lúc thì con quay sang bảo mẹ: mẹ gọi chuột dậy chơi đi. Con đã chịu ngồi một chỗ xếp hình và chơi ngoan, trò con thích nhất là xếp thành một dãy dài như đoàn tàu. Mẹ hỏi màu gì thì lần nào cũng bảo màu trắng bất kể đó là xanh hay trắng hay vàng.
Gần một tuần bố Khoai mới xuống chơi với con, Khoai thích lắm mặt mày rạng rỡ, cười nói, chạy nhảy và cả múa cho bố xem nữa. Chẳng bù cho lúc trước mặt ỉu xìu và thỉnh thoảng lẩm bẩm: bố về quê rồi. bà về quê rồi. Bây giờ vị trí trong bảng xếp hạng đã có sự thay đổi, nếu trước đây bà là số 1 , bố số 2, mẹ bét. Thì bây giờ, bà vẫn ở top, còn mẹ đã lên thay vị trí của bố. Hehe, Thế chứ nhỉ.
Chẳng thế khi mẹ hỏi. Khoai có yêu mẹ không? Con đã trả lời rất đầy đủ: con có yêu mẹ ạ. Mẹ AQ đấy thôi, chẳng qua tất cả các câu hỏi S+ có + v+ s2 +không? Con đều trả lời theo cùng một kiểu: Con có V ạ. (Đoạn này mẹ bị mắc bệnh nghề nghiệp trầm trọng.).
Sáng khi bà giục đánh răng , Khoai quay sang Wave đang nằm cạnh đấy bảo: gâu gâu đánh răng đi. Rồi lon ton chạy đến, đưa tay vào miệng Wave để đánh răng hộ Wave.
Bây giờ con đã bắt đầu có tư tưởng sở hữu, cái gì cũng bảo của mẹ Thục đấy. Từ cái áo bà đang mặc cũng bảo của mẹ bởi có lần mẹ đã mặc nhờ áo bà. Hay váy của mẹ, Khoai nhìn thấy và bảo Trang cất đi, nhưng dường như chưa thấy yên tâm lắm, lại nhờ bà cất hộ, bà cất rồi vẫn chưa hoàn toàn yên tâm chạy đến nhìn ngó và ấn nó vào sâu hơn.
Chiều, con trai vừa tỉnh dậy sau một giấc ngủ gần 3 tiếng, ngồi chơi trên giường một lúc thì con quay sang bảo mẹ: mẹ gọi chuột dậy chơi đi. Con đã chịu ngồi một chỗ xếp hình và chơi ngoan, trò con thích nhất là xếp thành một dãy dài như đoàn tàu. Mẹ hỏi màu gì thì lần nào cũng bảo màu trắng bất kể đó là xanh hay trắng hay vàng.
Gần một tuần bố Khoai mới xuống chơi với con, Khoai thích lắm mặt mày rạng rỡ, cười nói, chạy nhảy và cả múa cho bố xem nữa. Chẳng bù cho lúc trước mặt ỉu xìu và thỉnh thoảng lẩm bẩm: bố về quê rồi. bà về quê rồi. Bây giờ vị trí trong bảng xếp hạng đã có sự thay đổi, nếu trước đây bà là số 1 , bố số 2, mẹ bét. Thì bây giờ, bà vẫn ở top, còn mẹ đã lên thay vị trí của bố. Hehe, Thế chứ nhỉ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét