Khổ thân giai lớn tối hôm trước vừa có bữa nhậu về, ngủ chưa đẫy giấc năm rưỡi đã bị tớ vừa lôi vừa kéo vừa đẩy vừa đủn bằng được dậy thì thôi. Tớ thì muốn đi xe cùng đoàn với các chị em vừa vui, vừa an toàn vì đỡ phải lo vụ xe cộ. Thế nhưng, giai nhỡ mặc dù đã dậy đúng giờ để đi thì lại bị bà ngoại và mẹ không cho đi vì sợ hai vợ chồng tớ không lo nổi hai ông giặc con. Giai nhỡ oà lên khóc nức nở. Tớ đã nói rồi, với trẻ con là phải giữ lời. hichic, cũng may là mẹ giai nhớn đồng ý . Nếu không có vụ delay tạm thời của giai nhỡ là nhà tớ đã vi vu cùng các chị em rồi. Giai nhỡ đến muộn có vài phút nhà tớ phải đi xe nhà. Cũng may, vì nếu đi cùng với các chị em thì chắc tớ không có chỗ tác nghiệp mấy cái vụ ăn sáng, uống sữa, rồi nôn với trớ của hai ông con và cháu.
Giai nhỡ đi được nửa đường tỏ ý hối tiếc biết thế ở nhà vì thấy đường vừa xa vừa bị say xe. Và khi anh ấy hỏi ra thì biết ở đó không có tắm biển mà đây là lên rừng thì tớ thấy nỗi thất vọng của giai nhớn lên đến đỉnh điểm.
10 giờ hơn chúng tớ mới lóc cóc lên tới nơi. Hai giai nhỏ lấy ngay lại được tinh thần phi như tên. Giai nhỡ cực kỳ thích vì đập ngay vào mắt là cái bể bơi khá hoành ngoài trời. Giờ đây có hỏi tớ đi như thế nào, gặp ai như thế nào tớ cũng chẳng thể nhớ nổi vì tớ còn bận lê cái thân tớ đuổi theo hai ông tướng.
Rồi thì cả nhà tớ đi dạo một vòng đến cái nhà sàn tập kết. Đây có thể là một điểm đến lý tưởng cho nghỉ cuối tuần. Có rất nhiều cây, sạch và khung cảnh rất thanh bình. Ít nhất là tớ thấy nó không đến mức quá giả. Hai giai nhỏ phấn khích chạy nhảy leo trèo thoải mái và ném những hòn sỏi xuống cái hồ tiểu cảnh khá xinh xắn ngay cạnh nhà sàn, nếu như bọn tớ không sì tóp hai đứa chúng nó thì có lẽ đã hết cả chỗ sỏi ở đấy. Giai nhỡ tuyên bố thích nhất trò này và mấy con khỉ. Giờ đây chắc hai giai nhỡ nhà tớ đã nổi tiếng bởi độ nghịch và bạo.
Tớ cũng bon chen được mấy kiểu, tại sao tớ chỉ diễn được trước giai nhớn nhà tớ nhỉ?
Sau một hồi thì nhà tớ đi tắm nước khoáng. Quanh quẩn một lúc đã đến trưa. Bữa trưa, giai nhỏ ăn được một khúc cơm lam. Còn cháo thì lắc quầy quậy. Tôn trọng sở thích cá nhân tớ cũng không ép.
Đi ngủ, giai nhỡ nằm rất ngoan và ngủ ngon lành vì tớ đưa ra điều kiện không ngoan là lần sau tớ không cho cùng cạ nữa. Hôm nay tớ tỉnh hơn vụ đối phó với giai nhỏ tránh vụ ăn lươn như tuần trước, vì tớ biết nếu giai nhỡ ngủ là giai nhỏ cũng sẽ ngủ theo. Cũng nhờ các cô dậm doạ nhưng xem ra các cô doạ vẫn hiền quá nên không có tác dụng. Bố nạt thì nằm xuống, nhưng có cái trò nằm quay đầu ra ngoài, đẩy chân lên và cứ thế tiến dần ra khỏi chỗ chúng tớ. Cuối cùng thì giai nhỏ cũng ngủ ngon lành. Ngủ đến lúc mọi người đã lên xe về Hà Nội rồi vẫn ngủ. Còn tớ tranh thủ lúc đó đi dạo cùng các cô, xem các cô pose trước ống kính của mẹ Tít Bờm. Hoặc chạy khắp cả khu vườn đến toét cả đế dày vì giai nhỡ đuổi đằng sau.
Các cô tạo dáng bên hồ.
Trong vườn chuối
Bên chòi hoang
Đợi chờ trên cầu mục
Và khi nhiếp ảnh gia thị phạm cho các mẫu
Năm giờ kém chúng tớ lên xe về Hà Nội. Tạm biệt V resort chúng tớ sẽ quay lại vì thực sự chúng tớ cũng chẳng biết đâu hơn đây.Hihi.
Ps: Nói chung là tớ thấy tớ không còn voi như trước nữa, trước đây tớ đi hơn 500km không sao mà đường thì toàn núi với đèo, giờ thì có đoạn ngắn vòng vèo tớ đã không chịu nổi. Thêm nữa tớ thấy khâm phục ai đó đang có hai ông con trai. Dù thế tớ vẫn không ngừng thôi mong ước sau này có một giai nhỏ nữa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét