Cuối tuần, mẹ tớ có kể hoạch cả nhà sẽ đi dạo chơi Bờ Hồ chào đón ngày giải phóng Thủ đô. Thế nhưng buổi chiều bố lại nhác đi dù mẹ đã tỉ tê bảo ngày này trên đấy vui lắm, có lễ hội hoa nhé, đẹp đẹp lắm, nhé nhé. Hihi, nhưng chẳng thắng nổi cái sự lười của bố, bố lại còn bảo sáng anh vừa đi qua đấy chẳng có gì cả. Lập tức thì cái đầu của mẹ quay ngoắt lại , cái mắt đầy dò xét, anh đi qua đấy làm gì nhỉ. Rồi thi bố cười khì khì vì thi thoảng lại chọc cho sư tử hí cái. Tối lướt mạng, mặc dù bố đã dấu diếm nhưng mẹ đã kịp liếc cái tin về lễ hội hoa với những lời khen hay, khen đẹp. Thế rồi đúng là mẹ rãy lên bắt đền. Tiếc hùi hụi cứ như là bố làm mất cái giề quý lắm í.
Sáng hôm sau cả nhà tớ đi Bờ Hồ ngắm hội tàn. Lần này có cả bà nội nữa. Đến nơi, thì chẳng hiểu là hội tàn hoa héo hay do hôm qua cũng chỉ thế này mà thôi chứ tớ thấy chẳng đẹp mấy. Hoa thì lơ thơ, màu thì bàng bạc, trong khi đó thì người chen ngưòi khá là đông. Mẹ tớ muốn đi lễ đền Ngọc Sơn cầu bình an cho cả nhà.
Bố thì ở ngoài trông xe, bà, mẹ, chị Trang và tớ đi lễ và thăm đền Ngọc Sơn. Đông ơi là đông nên mẹ cũng chẳng thể nào giới thiệu cho tớ đài nghiên tháp Bút như dự định ban đầu của mẹ. Tớ được mẹ dẫn đi vái và ạ ở ban thờ thần Văn Xương và Đức thánh Trần. Cái ảnh này là tớ ạ ở trước sân đền đấy.
Sau đó thì cả nhà đi dạo quanh hồ. Giá như mẹ tớ rẽ trái như ý định ban đầu khi từ trong đền đi ra thì có lẽ sẽ được ngắm nhiều hoa đẹp, được décor công phu nghệ thuật hơn. Nhưng mẹ lại rẽ phải thế nên chẳng có gì nhiều để mà ngắm. Điều này chỉ được phát hiện ra khi đi về nhà .Đây là hình ảnh hai bà cháu tớ làm dáng bên hoa tươi chứ không phải hoa héo đâu
Là tớ đang háo hức ngắm phố phường nhộn nhịp. Bố bảo mẹ chụp đã lên tay rồi đấy. Nhưng lên tay không phải là có nghệ thuật mà không bị …rung tay làm ảnh mờ.
Lại là tớ mút kem lem nhem phải dùng khẩu trang làm yếm.
Bonus thêm cái ảnh chị Trang đang làm dáng bên cái cây hoa này. Chắc nhiều người làm dáng ở đây lắm rồi nên đất ở dưới chân đã nhẵn thín.
Dù sao tớ cũng đã có một buổi sáng thật vui. Chỉ có bố là thiệt thòi nhất chẳng được đi chơi mà phải ngồi canh xe. Để an ủi mẹ tớ ưu tiên để bố đặt tít của cái entry này là : "Hồ Gươm - mùa hoa bỏ lại"
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét