Thứ Bảy, 13 tháng 6, 2009

Mùa Hè trong ký ức

Mùa Hè trong kí ức không phải là tiếng ve kêu râm ran, phượng cháy hết mình hay những chuyến đi biển, đi núi đầy kỉ niệm. Mùa Hè xưa là cái mát lạnh trong ngôi nhà cũ đã gần 100 tuổi, cái sân trước nhà lát gạch Bát tràng phơi màu xám đá, chẳng bao giờ rêu mốc dù lúc nào cũng ẩm mát bởi một giàn sắn dây ken đầy lá như rừng rậm nguyên sinh. Mùa Hè trong ký ức rất đỗi bình dị ,đơn sơ và cái giàn sắn dây đó gần như đi hết ký ức tuổi thơ. Nó dậm dịt những lá là lá, với nhiều thang độ màu xanh, xanh sẫm lá già, xanh mướt lá non, xanh vàng lá sắp trở về cội, điểm trên tấm thảm xanh  là một vài bông hoa sắn màu tím cao đầu kiêu kỳ ngạo nghễ thách thức cái nắng Hè đổ lửa. Đi đâu về chỉ cần đến ngõ là đã mát rượi bởi không một đốm nắng nào lọt xuống được  mảnh sân. Mùa Hè không phải là những ngày còng lưng học thêm đủ thứ như bây giờ. Mùa Hè đó là cái giá sách bố treo tít trên cao, mỗi lần lấy phải trèo như diễn viên xiếc, mùa Hè là sự thích thú khi tìm thấy “ơrêni giăngđê”, “chiếc áo thằng hình rơm” giữa một đống Triết học. Mùa Hè nào cũng đọc đi đọc lại “Những người khốn khổ” để cho tới lần đọc thứ năm mới đủ kiên nhẫn để đọc nốt trường đoạn hay bỏ qua nhất là đoạn mô tả về cống ngầm Pari. Mùa Hè là những chiều lũ trẻ con tắm sông cười rộn bến nước. Ngày đó nó còn là dòng nước mang màu phù sa và giờ nó đã thành một con sông đen ngòm, bốc mùi xú uế . Chẳng thế mà có em gái nhỏ cùng lớp cao học đã cười và hỏi tại sao chị lại lấy ID  bằng tên con sông ô nhiễm thế. Em gái ạ , ngày xưa nó không thế đâu, chẳng thế mà bài văn tả con sông quê hương ở lớp chọn văn, bài của chị được 9 và được đọc trước lớp đấy. Mà không biết sau này nếu con học có còn những đề bài như thế không, lúc đấy biết lấy hiện thực ở đâu nhỉ. Có khi phải đi xa hơn con nhỉ, về quê nội có sông La xanh biếc hay về quê nội mẹ nhé, Châu giang đó một dòng xanh trong. Ồ mà lo chi quá sớm, biết đâu một sớm mai đẹp trời họ lại chẳng thực hiện cái dự án cải tạo sông Nhuệ , sông Tô mà khi bố con nghe đến đã bảo rằng sau này có đến nhà em, anh sẽ đi ….canô cho tiện, cho gần.
Tất cả tưởng như là mới đó, thế mà …thảo nào bỗng giật mình khi có nhóc chào bằng cô, mà đúng thôi ta đã 30 rồi.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét