Khoai yêu, tháng này con vừa mất đi hai người thân, đầu tiên là cụ của con ( ông ngoại của bố con), sau đó 4 ngày là ông ngoại của con. Con chưa một lần được gặp cụ, mẹ cũng vậy, mẹ chỉ nhìn thấy ông qua ảnh thôi, ông rất đẹp lão, không ai nghĩ rằng ông đã 87 tuổi. Mẹ nhớ nhất là khi bố mẹ vừa mới cưới nhau cụ gọi điện cho bà nội con nói đại ý rằng bọn nó giờ còn trẻ, mới lấy nhau, chúng nó có thể có những giây phút làm con cảm thấy buồn với hoàn cảnh goá bụa thì con đừng chạnh lòng nhé. Một người ở tuổi như cụ mà có những suy nghĩ như vậy thì thật hiếm lắm con ạ.
Ông ngoại con khi ra đi mới có 67 tuổi, nếu ông khoẻ, thì nhà ta đã hạnh phúc biết bao. Nhưng những ngày cuối cùng của ông mẹ nghĩ ông cũng rất mãn nguyện bởi ông có Khoai bên cạnh. Sáng nào con cũng dậy sớm, gọi ông: ông ơi dậy đi. Con đi quanh giường, con trèo lên giường, con thơm má ông, sờ tay ông và cười nói bi bô. Con còn tranh hút đờm cho ông với cô Thắm, gọi cô vào hút đờm cho ông khi ông ho.
Bây giờ hai ông đều đã cưỡi hạc bay về trời rồi, cầu mong linh hồn hai ông đều được siêu thoát về cõi cực lạc.
Lúc này nhà ta đang rất buồn nhà có hai ngươi phụ nữ thì cả hai đều có người thân ra đi. Mọi người đều lấy con làm nguồn vui, nhìn con cười, nghe con nói, nỗi đau vơi đi phần nào con ạ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét