Thứ Ba, 26 tháng 4, 2011

Anh em như thể tay chân

Anh An đã được 7 tuổi rồi đấy, bụ bm và rất có cá tính. Anh cũng chăm chỉ học nữa.Nhớ hồi mới đi học, bà Khoai suốt ngày ca than nhưng mẹ thì tin tưởng anh lắm vì ah thông minh, đúng như mẹ nói chỉ là truyền cho anh ấy hứng thú học mà thôi. Gi thì ổn rồi. Nhìn thời gian biểu của anhmaf mẹ khiếp quá, rồi sau này Khoai cũng phải như thế, giống như mọi ng, thế mới thấy trẻ con giờ vất vả và bị đánh cắp mất nhiều thứ. Nhìn anh viết cái danh sách các câu lạc bộ mạnh trên thế giới mà mẹ thấy yêu thế: Chelsea anh viết là Cheese, tứt, trong Man U. Nhìn ngộ lắm.a
Nhà mình ít anh ít em, mẹ mong KHoai sau này luôn biết trân trọng và yêu quý anh em nội ngoại nhé. Anh em như thể tay chân Khoai nhé. .Nhìn anh Khánh mẹ k khỏi chạnh lòng vì nếu không con cũng có một em bé bằng tuổi như thế đấy. Mong ước có một em bé sinh năm mèo cho đủ bộ tam hợp của mẹ chẳng thành rồi. Đúng là con cái là cái lộc trời cho lúc nào thì được, không theo ý mình mà nói được là được. Xin trời phật phù hộ cho nhà con cái lộc vào năm sau nhé

Bánh bao nấm rơm tôm thịt

Dạo này thay vì những thứ cuốn cuốn, Khoai xoay sang các thức tròn tròn như bánh trôi, bánh bao. Chiều con trai, nhân tiện có men hạt học trò cho, mẹ làm thử bánh bao. Nhớ lần đầu làm, cho baking power vào, thành phẩm là bánh cao su vừa dai nhanh nhách vừa cứng vừa khô. Bánh chẳng nở tẹo nào, lần này học hỏi đầy đủ hơn, giấy tờ kè kè bên cạnh nên mẻ đầu thành công và mẻ chiều nay ngon hơn hẳn. Có thể tinh vi được rồi. Mình chưa sửa được cái tính cứ hay biến báo, thay đổi, thêm cái này cái nọ. Nói chung chỉ được mẻ đầu là theo công thức của người ta, mẻ sau là đã bớt bớt thêm thêm rồi. Công thức chuẩn tham khảo ở đây nhé. :http://tramy275.wordpress.com/2009/04/09/banh-bao/
Công thức của mình làm (làm một nửa công thức tham khảo, nhưng vì mình thích ăn nhiều nhân ít vỏ để nhân ngấm ra bánh cho ngon nên chia được thành 10 -12 bánh)
Nguyên liệu:
 Bột mỳ đa dụng250gr
Sữa tươi  100ml
Đường : 40gr
Men hạt nâu: 5-6g (1 thìa)
Dầu ăn : 1 thìa to
Muối : 1 thìa nhỏ
Phần nhân:
Thịt lợn xay (có thể biến báo sang gà, bò ): 100gr
Trứng cút: 10-12 quả
Tôm khô (10-20 con bằm thật nhỏ hoặc 50-100gr tôm sú băm nhỏ, không có thì thôi)
Nấm hương, mộc nhĩ ngâm, rửa băm nhỏ: 1 bát con
Hành củ: 3 củ  băm nhỏ
Hạt tiêu, gia vị:
Nấm rơm: 10-12 cái ngâm muối bằm nhỏ( có cái này vì là quà của bà chị đi tái mật hái tại vườn từ An giang đưa về. Dưng mờ cho vào ngon hẳn, lại bổ sung thêm đạm thực vật, thay cho cái món miến )
Dầu hào, sốt BBQ không có thì đổi sang 2 thìa dầu ăn và 1 thìa nhỏ bột năng trộn vào cho nhân sánh quyện
Phần nhân trừ trứng cút để riêng còn lại trộn lẫn đem lên bếp xào cho chin.
Cách làm các bước xin tham khảo học hỏi từ bếp nhà Dế. Cảm ơn bếp Dế nhiều
Ảnh đây. Đọ trắng với loa kèn.


Tạo hình hơi xấu xí bù lại ngon ( Khoai duyệt, bà duyệt, chồng tớ duyệt rồi. Mình chỉ muốn tìm thấy được cái icon nào mà một tay cầm dao một tay cầm đĩa nhảy múa loạn lên paste vào cái chỗ này
)
 Khoe thêm cái nồi sứ mà bác Huyền mua cho. Thích lắm, kho nấu luôc đều được cả, quên luôn cả âm mưu đú theo chị Hà mua nồi sứ. Nồi này luộc nửa con gà chỉ cần sôi cái tắt bếp đậy vung, lúc sau gà chin vừa. Tính ra tưởng tốn ga mà chẳng tốn tí nào. Quảng cáo tí vì dạo này bão giá nên toàn chia sẻ mấy cái kinh nghiêm tiết kiệm xiền. Mà cái nồi này có...50k thôi.


Thứ Hai, 25 tháng 4, 2011

Chém mồm

Mẹ vừa đọc kết quả cân đo của Khoai. Chàng cao có 97cm thôi.Trong khi các bạn khác trung bình 102cm, có bạn gái còn cao hơn Khoai tới 10 cm lận. Ai za, đúng là cao hay không là do gene nhé, bố mẹ cao như thế hỏi sao con cao được. Mà  cũng chẳng trách ai được vì bố mẹ cao bằng nhau. Khoai cân nặng được 16kg, sụt 0,4 so với lần trước nhưng mẹ đoán lần trước là do quần áo mùa đông nên ăn gian được thôi. Khoai ăn uống có tiến bộ tí ti. Trộm vía, chém cái mồm mẹ, bỏ mắm bỏ muối.
Hôm trước lên nhà anh An ăn sinh nhật bác Cơ khen Khoai dạo này béo ra. Bố thì vội vàng: không, béo đâu mà béo, vẫn thế, vẫn thế. Thấy thương bố lắm, khổ, con cứ suốt ngày rặt rẹo nên ai khen một tí là bố lại chém mồm mới chả trộm vía. Nhớ mãi đã lâu rồi hai bố con đi ra ngoài, Khoai lắc xe mọi người trong ngõ khen giỏi, bố đi sau cứ lầm bầm: chém mồm, chém mồm. Và Khoai cũng bắt trước chém mồm chém mồm.Haha. Mọi ng không hiểu hai bố con nói gì
Chăm chỉ cho Khoai ăn ba lăng nhăng bánh trái nhiều hơn. Nghe con nhà người ta ăn mà thèm, các bạn ý ăn cả quả dưa hấu, ba quả xoài, thịt nửa bát, trong khi Khoai ăn cảnh vẻ cứ như tiểu thư ấy. Ui da.

Thứ Bảy, 9 tháng 4, 2011

"bác" tài taxi lắc

Có một bác tacxi,  thỉnh thoảng lại mời em đi. Xe bác đi bằng động cơ song túc và lắc lắc hai bên, không phanh, không còi nên bác phải liên tục kêu tít tít thay còi. Hôm nay em bị ốm ở nhà nên bác ý mời em dạo một vòng. Vừa vất vả leo lên, ngồi cho gọn gàng, vừa vặn cái xe thì bác ấy lại bảo em xuống để bác chạy đi đổ xăng. Bắc cứ dặn đi dặn lại là đứng ở đây, bên này đường chờ bác quay lại, cẩn thận ghê cơ. Bác đưa em từ phòng khách vào bếp, em đòi xuống để em còn đi đổ nước măng luộc. Em đang đần mặt suy nghĩ thì bác bảo phải trả tiền. Em móc túi khum khum đưa bác ít tiền không khí. Một lúc sau bác lại mời em từ phòng bếp ra phòng khách. Khi bác lắc lắc đưa em ra, qua cái cột xém tí bác cho cái đầu gối của em vào nên mặc dù không dám nói chuyện vì sợ phát tán virus Rubella em vẫn phải ối á kêu lên để bác tránh đường. Thấy em kêu bác sướng lắm cười khanh khách và khuyến mại cho em bằng cách quay vào rồi lại quay ra lần nữa. Thêm lần này thì em sợ rồi. Em đứng phắt lên bảo bác ý là “Em xuống đây không đi nữa, sợ lắm”, bác ấy bảo em: “Ơ, tiền đâu”. Hihi, em lại phải rút tiền không khí khum khum đưa vào cái tay bé xíu xinh xinh của bác ý. Bác ấy cũng không quên móc túi  trả lại em tiền thừa.
P/s: Cả chiều bác ấy rất khoái chí với việc xưng hô bác bác cháu cháu với em. Hóa ra bác ấy dạo này ở trường đang học...đóng kịch. bác ấy bảo hôm qua bác đóng là xe cứu hỏa. Mà ôm cái eo cảu bác ấy thích ghê cơ, nhưng mà nó mà đầy đặn hơn thì tốt nhỉ, giống như eo của bố bác ý.

Thứ Hai, 4 tháng 4, 2011

Cái lợi của 10 năm nói dối vợ

Trong 10 điều cấm của vợ tôi, nghiêm trọng nhất là cấm nói dối. Thế nhưng sự thực là suốt 10 năm sống với nhau, tôi nói dối nàng liên tục. “Trên đời này em ghét nhất là dối trá. Vì thế, dù sự thật khó nhằn thế nào anh cũng phải nói với em, hễ nói dối là tình vợ chồng đứt cái phựt đừng hòng nối lại”, nàng phủ đầu ngay khi tôi cầu hôn. Tôi trịnh trọng hứa trước khi lồng nhẫn vào tay nàng. Kể từ đó, nàng yên tâm là đã trói tôi như đã buộc cổ dề vào con cún. Tôi đi họp thì báo là họp, nhậu thì khai là nhậu, không như mấy gã hư hỏng cứ than họp hành triền miên trong khi mài đũng quần trên chiếu nhậu đến ê cả mông, nhầu cả mặt. Vợ tôi đến giờ vẫn vô cùng tín nhiệm, coi tôi là lão chồng ngoan ngoãn thật thà. Vì thế nên mong các bạn giữ kín hộ những gì tôi chia sẻ hôm nay: Sự thật là tôi nói dối vợ suốt. Tôi không thể không thấy là nói dối vợ nhiều khi rất có lợi, thậm chí siêu lợi. Bao nhiêu năm nay trước mặt vợ, tôi vẫn ra vẻ một thằng chồng cù lần rỗng ví, vợ cho bao nhiêu tiền thì tiêu bấy nhiêu, vì bao nhiêu lương lậu đã nộp cho nàng cả. Thỉnh thoảng tôi còn vờ vịt là lỡ đi nhậu hết cả tiền, xin thêm ít để ăn trưa. Nàng không bao giờ biết là tôi có quỹ đen. Trong các bạn, những ai là đàn ông thì hết thảy phải đồng ý với tôi rằng, phàm đã bị vợ thu hết tiền lương, anh nào bảo không có quỹ đen thì một là hắn nói dối, hai là hắn không phải thằng tử tế với vợ. Tại sao ư? Hãy xem tôi làm được gì với cái quỹ đen của tôi. Mỗi ngày vợ cho tôi 100 nghìn (tính theo giá trị tiền đồng hiện nay nhé). Tôi ăn sáng mất 25 nghìn, ăn trưa mất 40 nghìn. Hôm nào “đi lạc” sang cái quán bên cạnh với mức ăn sáng 35 nghìn, ăn trưa 65 nghìn là hết cả tiền xăng xe. Thế nhưng đàn ông chúng ta, có anh nào không cà phê cà pháo, không rượu bia nhậu nhẹt? Lấy tiền đâu ra? Quý đen chứ đâu. Đó là tiền tôi cặm cụi làm thêm, tiền cơ quan thỉnh thoảng bổ sung quỹ lương… Nhờ nó, ngày 8/3, sinh nhật nàng…, tôi có thể tặng nàng một bó hoa thật sang, bộ đồ lót thật xịn, cái túi xách thật oách, khai giá giảm đến 70% rồi nói dối nàng (lại nói dối) rằng “đó là tiền anh nhịn ăn sáng suốt một tuần”. Vợ tôi cảm động muốn khóc, sau đó lén dúi thêm tiền vào túi chồng. Có quỹ đen, tôi ăn nhậu, tiêu xài… mà vợ chẳng hay biết gì hết. Thử tưởng tượng nếu không có quỹ, kiểu gì tôi cũng phải xin tiền nàng cho những vụ đó chứ không nhịn được. Sĩ diện của thằng đàn ông tôi chẳng màng, tôi chỉ nghĩ nếu vợ thấy phải chi đến mấy triệu đồng một tháng cho những thứ ba lăng nhăng vớ vẩn ấy thì sẽ xót xa đứt ruột, tội cho nàng biết bao. Lập quỹ đen, âu cũng là vì yêu vợ, thương vợ vậy. Thực ra tôi không chỉ nói dối vợ mỗi chuyện tiền. Cả về tình tôi cũng dối nốt. Dĩ nhiên là tôi luôn yêu nàng, nhưng tình yêu sau 10 năm lấy nhau không thể sôi nổi như thuở ban đầu, hễ thấy nhau là “tim đập chân run” được. Mỗi lần phải đi công tác xa vài ngày, tôi không thể cồn cào nhớ nàng vì ngày mải làm việc, đêm nhậu với bạn rồi ngủ tít trong khách sạn. Thế nhưng với thói lãng mạn, nàng không chấp nhận điều đó. Thế nên tôi vẫn luôn nói rằng tôi nhớ nàng phát điên lên được, rằng tôi yêu nàng không khác gì ngày xưa… (sự thật là tôi yêu nàng chẳng kém ngày xưa, nhưng chắc chắn phải khác ngày xưa). Lại còn chuyện nàng hỏi tôi về nhan sắc của nàng nữa, dĩ nhiên tôi lại phải nói dối. “Em già quá rồi phải không anh?”. “Anh xem này, em ngày càng béo”. “Anh thấy bụng em có to quá không?". Bạn thử nghĩ xem, nàng chẳng nói câu nào sai, nhưng chẳng lẽ tôi lại gật đầu lia lịa? Tôi lập tức cao giọng mắng nàng: “To gì? Em có bụng đâu mà to?”. “Đồ ngốc. Anh cực kỳ ghét loại đàn bà chẳng có tí da thịt nào”. (Tôi nói “da thịt”, tránh đề cập đến khái niệm “mỡ”). “Em dở hơi à? Em ra ngoài đường mà xem cái bọn sinh viên mới ra trường có trẻ được bằng em không?”. Vợ tôi yên tâm ngay. Có thể nàng thấy mình chẳng xinh như tôi ca ngợi, nhưng nàng nghĩ điều quan trọng là chồng thấy mình xinh. Thế là nàng lại đủ tự tin để nhí nhảnh, nũng nịu với chồng như cũ. Và còn vô số điều khác, tôi đã nói dối nàng. Chẳng ngụy biện đâu, tôi nói dối vì thấy… có lợi đã đành, còn vì tôi yêu nàng nữa, dù tình yêu không giống như ngày xưa. Một lần nữa xin nhắc các bạn đừng mách vợ tôi để điều tôi thổ lộ hôm nay vẫn tiếp tục là bí mật với nàng. Mà nếu các bạn có mách cũng chẳng sao, bởi vợ tôi sẽ cho là các bạn nói dối nàng, hoặc nãy giờ tôi đã nói dối các bạn cho vui, vì hôm nay là Ngày Nói dối 1/4 mà Note: Copy từ afamily, afamily copy từ Đất Việt, hehe, đọc hay đấy, thấy có bóng dáng của chồng mình trong bài viết này(đoạn mỡ bụng) Ca

Thứ Sáu, 1 tháng 4, 2011

Bắt đầu sự nghiệp cầm phới

Em cũng chẳng biết từ đâu, khi nào, như thế nào mà em lại dấn thân vào cái đam mê chết người và khá tốn kém trong thời buổi bão giá sùng sục này. Đơn giản là tự làm cũng thấy hay hay, thế rồi mê mẩn, thế rồi tâm hồn cứ treo nơi bột nơi trứng, nơi trộn nơi đánh, nơi công thức. Thấy được niềm vui của cả nhà có bánh ngon để ăn. Thành công và thất bại đôi khi đi liền với nhau. Em đang bò những bước đầu tiên, không phải là đi nhé. Gặp mẹ thành công cũng một vài lần rồi đấy, nhưng không sao, qua mỗi lần sẽ có thêm kinh nghiệm, thêm hiểu biết. Đừng tưởng nhé, cũng giống như làm khoa học ấy, tính chính xác và cẩn trọng rất cao. Không thể tuỳ ý mà thích thế nào ra thế ấy được.
Là người đi sau, đọc được biết bao kinh nghiệm của các cao thủ đi trước, không có thày dạy nhưng yên tâm mà vững bước. Rất nhiều điều em đã thu lượm được từ sẻ chia của các cao thủ bánh trái. Đã định ra một danh sách ngắn ngủn các loại bánh sẽ làm, đơn giản vì tài năng có hạn, đơn giản vì không có sức, đơn giản vì ở nhà mọi người  không có nhu cầu lắm. Có thế này thôi: cookie, cupcake, gato, su kem và pizza. Cả nhà không ai đặt hàng bánh mì mặc dù bánh mì tuần nào cũng ăn triền miên , như lời đồng chí chồng em tuyên bố đã có bánh mì bigC ngon mà rẻ, em có làm được thế không?
.
Bài này đánh dấu nửa tháng với hơn 10 lần cầm phới đánh tứng, trộn bột của em. Pizza: 2 lần thất bại thảm hại, bánh này quăng chuột là chuột ngất(nhưng vẫn hết), cookie: lần đầu tiên: ok, lần thứ hai: trộn thêm bột khoai tây: ok, lần thứ ba: mẹ thành công cười tươi còn em
…;cupcake: lần 1: ok, lần 2: ngon hơn lần 1.(hài lòng nhất và thấy dễ nhất).