Tam Đảo, thị trấn nhỏ, buồn, heo hắt, không có gì đặc biệt ngoại trừ không khí trong lành và ngành công nghiệp san núi kinh doanh nhà nghỉ và trồng su su. Thị trấn nhỏ như lòng bàn tay, chủ nhà đều biết nhau, đường không hoa, san sát nhà nghỉ, nên chẳng còn cây cỏ mà ngắm nghía, cảm giác như đi trong một cái lô cốt, một cái mê cung bêtông có thể ngẩng lên nhìn trời xanh. Thấy tiếc cho ai đó từ xa xôi hàng trăm km như Hải Phòng, Quảng Ninh vượt đèo, leo dốc lên đây.
Tớ đã moi móc, săm soi khắp cả cái thị trấn mới được loe ngoe mấy cái bông hoa này đây. Chủ yếu là để thử tay máy thôi.
Thêm hai bức này
Tớ đã moi móc, săm soi khắp cả cái thị trấn mới được loe ngoe mấy cái bông hoa này đây. Chủ yếu là để thử tay máy thôi.
Thêm hai bức này
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét