Thứ Ba, 2 tháng 3, 2010

Ngày mới

Tiễn bố Khoai đi làm, cả nhà cười vui hớn hở, thấy trong lòng như có muôn ngàn đoá hoa. Đi chợ mua một bó thược dược to. Về đến nhà đỗ xịch xe và khoe với bà nội Khoai: hì hì, con mua hoa mẹ  thích đấy. Khoai đi học một cách rất tự nhiên và vui vẻ, không ỉ eo khóc lóc như các bạn khác. Có gì đâu cơ chứ, có hai tiếng rồi lại về nhà ăn trưa, đi như kiểu sang nhà hàng xóm chơi vậy.  Bà nội Khoai xoay xoay đi tìm bình cắm hoa. Một bình to rực rỡ, đi khắp chợ mà không tìm được cành violet nào. Hai thứ này đi với nhau thật đẹp, rực rỡ mà chẳng vô duyên tẹo nào. Thấy nhớ cái hình ảnh ngày xưa, một vạt đất trước nhà tết nở đầy thược dược và violet. Hìhì, ước mơ của mình : một ngôi nhà và một khoảnh đất, đàn con tung tăng. Ặc ặc, xem ra cái ước mơ đó giờ hơi bị xa xỉ. Giá đất thì cao( mình toàn ước những cái nhà to to) và con thì chẳng thể đẻ được nhiều như thế.
Khởi đầu một ngày mới với những niềm vui  và ước vọng nho nhỏ.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét