Chuyện thứ nhất: Cậu Bảo sướng thật
Ngày 27/2, cả nhà Khoai về ngoại chúc mừng bà nhân ngày thầy thuốc, anh An cũng đi cùng. Anh An được đi chơi là thích, thích hơn là cùng đi với em Khoai. Cậu Bảo lại nghĩ ra trò đua xe ôtô bánh đà. Mấy cậu cháu bố con hớn hở chơi với nhau. Lúc về hỏi anh An, đi chơi vui không, anh bảo vui, thích nhất là trò đua xe.
Về đến đầu đường Lê Trọng Tấn, có một cái taxi đang oang oang quảng cáo show diễn tối nay. Mẹ Khoai buồn miệng cất giọng: Tối nay tại sân vận động Định Công, ngôi sao ca nhạc đang lên Trịnh Quốc Bảo, tức BảoTq trình diễn những nhạc phẩm…Mới có đến thế thôi đã thấy anh An quay ngoắt sang: Ôi, cậu Bảo á cô. Ừ. Thích nhỉ. Không nhớ rõ anh í còn nói những gì gì nữa, nhưng anh ấy đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác, anh ấy nhìn cậu Bảo như một thần tượng, hỏi đi hỏi lại nhiều lần, cậu diễn lúc mấy giờ, cháu có được đi không. Cô lại được thể chém gió: cô là bầu sô, quản lý mọi việc, cậu bảo chỉ hát thôi….Lại còn thỏ thẻ: thế anh An có muốn diễn kịch không, để cô bố trí, anh ấy gật lia lịa. Anh còn đề nghị anh rắt tay em Khoai trình diễn ca khúc: Đi cọc về. Hỏi anh cát sê thế nào anh ấy bảo cháu và các bạn chỉ lấy …10K thôi.Hihí. Anh ấy vẫn đinh ninh, sự thật nó là thế. Chẳng thế mà mẹ anh đến anh khoe luôn là cậu Bảo tối nay….Cậu Bảo sướng thật. Ôi cháu tôi.
Chuyện thứ hai: Bị đánh
Đi chợ về, mở cửa đã thấy anh cháu đứng giữa nhà nước mắt vòng quanh, hỏi thì anh báo cáo: em Khoai đánh cháu. Huhu. Cô bảo lại anh, cháu lớn hơn sao lại để em đánh, đánh, cháu…đánh lại. Anh bảo: nhưng cháu đánh em một cái em đánh cháu…hai cái.huhu.
Chuyện thứ ba: cháu mách cô Thục
Mấy bà cháu và bố Khoai đưa nhau đi chúc tết họ hàng, đường nhỏ, xe không vào được, chỉ có bà vào, anh An và cậu Bảo ở ngoài trông xe. Cậu Bảo nhìn thấy một cô đi qua quay sang hỏi An: Cô kia xinh không? Anh ấy cười híhí bảo cậu: Cháu mách cô Thục. Nhưng cậu đừng nói với mẹ cháu nhé…cô ấy xinh.híhí. Híhí, đấy chính xác là kiểu cười của anh ấy đấy. Khoai cũng học theo kiểu cười này.
Chuyện thứ tư: cháu cho cô con Matịt
Chủ Nhật, bố cho Khoai và anh An đi cùng ra bãi rửa xe, mẹ Khoai với vai trò bảo vệ bám đằng sau anh An, cả nhà lắc lư trên con Lead trông thật buồn cười. Anh An đi đi lại lại chỉ chỉ trỏ trỏ các con xe. Thấy có một bác đánh con Vios vào anh ấy bảo: Đây là Vios tự động đấy. Mấy bác trên xe bảo: bé mà biết các loại xe cơ à, thế làm sao cháu biết (chắc bác tưởng anh ấy đoán mò)? Anh An : Vì chữ G là số tự động còn E là số tay. Hơhơ, đến lúc đó cô Thục cũng mới biết, hơn mỗi em Khoai.Hihi. Quay sang anh An cô thủ thỉ: Chắc An biết nhiều xe thế sau này sẽ kinh doanh hoặc sản xuất xe, lúc đó nhớ tặng cô một con xịn xịn tí nhé. Đấy cô thích con madza 3 kia kìa. Anh ấy bảo: Cháu tặng cô một con Matiz. Anh ấy còn dắt tay cô đến tận một con Matịt đỗ gần đấy chỉ cho cô xem. Ôi thế này thì cô sài con Lead của cô cho nó sành điệu và đỡ Lục tốn anh cháu ạ.
Ngày 27/2, cả nhà Khoai về ngoại chúc mừng bà nhân ngày thầy thuốc, anh An cũng đi cùng. Anh An được đi chơi là thích, thích hơn là cùng đi với em Khoai. Cậu Bảo lại nghĩ ra trò đua xe ôtô bánh đà. Mấy cậu cháu bố con hớn hở chơi với nhau. Lúc về hỏi anh An, đi chơi vui không, anh bảo vui, thích nhất là trò đua xe.
Về đến đầu đường Lê Trọng Tấn, có một cái taxi đang oang oang quảng cáo show diễn tối nay. Mẹ Khoai buồn miệng cất giọng: Tối nay tại sân vận động Định Công, ngôi sao ca nhạc đang lên Trịnh Quốc Bảo, tức BảoTq trình diễn những nhạc phẩm…Mới có đến thế thôi đã thấy anh An quay ngoắt sang: Ôi, cậu Bảo á cô. Ừ. Thích nhỉ. Không nhớ rõ anh í còn nói những gì gì nữa, nhưng anh ấy đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác, anh ấy nhìn cậu Bảo như một thần tượng, hỏi đi hỏi lại nhiều lần, cậu diễn lúc mấy giờ, cháu có được đi không. Cô lại được thể chém gió: cô là bầu sô, quản lý mọi việc, cậu bảo chỉ hát thôi….Lại còn thỏ thẻ: thế anh An có muốn diễn kịch không, để cô bố trí, anh ấy gật lia lịa. Anh còn đề nghị anh rắt tay em Khoai trình diễn ca khúc: Đi cọc về. Hỏi anh cát sê thế nào anh ấy bảo cháu và các bạn chỉ lấy …10K thôi.Hihí. Anh ấy vẫn đinh ninh, sự thật nó là thế. Chẳng thế mà mẹ anh đến anh khoe luôn là cậu Bảo tối nay….Cậu Bảo sướng thật. Ôi cháu tôi.
Chuyện thứ hai: Bị đánh
Đi chợ về, mở cửa đã thấy anh cháu đứng giữa nhà nước mắt vòng quanh, hỏi thì anh báo cáo: em Khoai đánh cháu. Huhu. Cô bảo lại anh, cháu lớn hơn sao lại để em đánh, đánh, cháu…đánh lại. Anh bảo: nhưng cháu đánh em một cái em đánh cháu…hai cái.huhu.
Chuyện thứ ba: cháu mách cô Thục
Mấy bà cháu và bố Khoai đưa nhau đi chúc tết họ hàng, đường nhỏ, xe không vào được, chỉ có bà vào, anh An và cậu Bảo ở ngoài trông xe. Cậu Bảo nhìn thấy một cô đi qua quay sang hỏi An: Cô kia xinh không? Anh ấy cười híhí bảo cậu: Cháu mách cô Thục. Nhưng cậu đừng nói với mẹ cháu nhé…cô ấy xinh.híhí. Híhí, đấy chính xác là kiểu cười của anh ấy đấy. Khoai cũng học theo kiểu cười này.
Chuyện thứ tư: cháu cho cô con Matịt
Chủ Nhật, bố cho Khoai và anh An đi cùng ra bãi rửa xe, mẹ Khoai với vai trò bảo vệ bám đằng sau anh An, cả nhà lắc lư trên con Lead trông thật buồn cười. Anh An đi đi lại lại chỉ chỉ trỏ trỏ các con xe. Thấy có một bác đánh con Vios vào anh ấy bảo: Đây là Vios tự động đấy. Mấy bác trên xe bảo: bé mà biết các loại xe cơ à, thế làm sao cháu biết (chắc bác tưởng anh ấy đoán mò)? Anh An : Vì chữ G là số tự động còn E là số tay. Hơhơ, đến lúc đó cô Thục cũng mới biết, hơn mỗi em Khoai.Hihi. Quay sang anh An cô thủ thỉ: Chắc An biết nhiều xe thế sau này sẽ kinh doanh hoặc sản xuất xe, lúc đó nhớ tặng cô một con xịn xịn tí nhé. Đấy cô thích con madza 3 kia kìa. Anh ấy bảo: Cháu tặng cô một con Matiz. Anh ấy còn dắt tay cô đến tận một con Matịt đỗ gần đấy chỉ cho cô xem. Ôi thế này thì cô sài con Lead của cô cho nó sành điệu và đỡ Lục tốn anh cháu ạ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét