Thứ Bảy, 27 tháng 2, 2010

Bao giờ cho đến tháng 12!!!

Khi  chàng chưa là chồng, chàng có thể nói là người thế nào nhỉ. Một tí lãng mạn thôi. Dịp lễ tết, kỉ niệm nào chàng cũng mua hoa và quà. Thế thì thắc mắc cái gì. Thắc mắc là cái lời chúc của chàng. Đến giờ vẫn vậy, luôn luôn là vậy và chắc mãi mãi là vậy: chúc mừng em nhân ngày…Sau cái dấu ba chấm ấy sẽ là ngày kỉ niệm. Có thắc mắc thì chàng cười. Nụ cười của chàng, người bảo là thêm một cân, người bảo một yến…muối cũng không hết nhạt. Haha, chàng chắc cũng đã nghe câu này nhiều lần. Mình cũng nghe người ta nói câu này đến vài lần. Hihi. Nhưng không biết có phải vì mình là người yêu chàng, giờ là vợ chàng hay không mà mình thấy nó không như  thế. Cái kiểu cười ấy mình thấy có sao đâu nhỉ, hồn hậu và thoải mái. Không mấy người thấy nó rất đáng yêu và dễ thương. Hihi, thế cho nên tớ mới là vợ chàng chứ
Khi là chồng, từ lúc chồng cười toe toét đeo cái nhẫn cưới vào tay vợ cho đến giờ cũng đã hơn bốn năm. Các dịp kỉ niệm, chồng luôn nhớ  và mua quà những món quà làm cho vợ âm ỉ sung sướng đến hàng tuần, hàng tháng thậm chí hàng năm, nhưng không có một bông hoa nào cả. Nói thì hơi quá, chỉ có một lần duy nhất ngày Valentine đầu tiên làm vợ , chồng mua một bó hoa to tặng vợ. Từ đó đến giờ có nhắc thì chàng bảo: Anh không quen hoặc cùn hơn Anh không phải là người lãng mạn.Hứ nghe chuối thật đấy chồng ạ.
Ỉ eo, bạo lực và cả ra tối hậu thư chán chê, cuối cùng chồng ngậm ngùi hứa năm nay trong các dịp lễ vợ sẽ có một lần… được tặng hoa. Hihi. Vấn đề là ngày nào, ngày có nhiều kỉ niệm nhất, ngày mà vợ muốn tặng hoa nhất, ngày vợ chỉ muốn duy nhất trong năm thì đã qua rồi. Thế thì năm nay chồng nhé, ngày vợ muốn chồng mua hoa sẽ là ngày mà chồng đeo nhẫn vào tay vợ. Ngày vợ chính thức thành vợ của chồng.
Bao giờ cho đến tháng mười hai.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét