Mỗi lần đưa tớ từ phòng bà vào phòng trong đi ngủ là một cuộc chiến không cân sức của mẹ và đôi khi là bố. Tớ không thích ngủ tớ chỉ muốn chơi, cái chiêu mẹ ru Thọ ngủ, mẹ đi ngủ với Thọ đây đã hết thời hạn hiệu lực với tớ, dù cho sau đó tớ có vào phòng và nói với một cái giọng dễ thương ngọt ngào, mẹ ơi mẹ con mình đi ngủ nhé, nhưng thường là rất lâu lâu. Nói như bố thì có mà đợi đến nửa đêm vẫn muốn chơi. Việc cho tớ đi ngủ vào nề nếp như xưa là cả một vấn đề không nhỏ. Và thế là mẹ phải nghĩ kế. Có khi mẹ tung chăn ra để cho tớ nằm lên và bảo : tung lưới bắt cá này. Con cá tự động nhảy vào lưới để mẹ kéo, thế là tóm được cá, cá khoái chí cười như nắc nẻ, sẵn đà mẹ bảo cá để mẹ thả cá xuống biển. Và biển chính là cái giường của tớ.
Tớ thích chí tự nhận tớ là cá. Mẹ tớ khi đang còn huyên thuyên kể truyện “cổ tích” đại loại như: ngày xưa có một ô tô taxi thông minh nhưng bướng bỉnh…, ngày xưa có một anh An thông minh, ngoan ngoãn… thì tớ quay sang thỏ thẻ: mẹ ơi, con cá đi ngủ đây. Vì là cá nên tớ thỉnh thoảng nằm xuống nền và bảo: mẹ ơi con cá bơi này.Con cá nói với mẹ bằng cái giọng dễ thương không tả nổi, và vì là cá nên tớ ngoan ngoãn và hiền lắm lắm. Mẹ ơi con cá….là câu mà mẹ tớ thích nghe nhất, tớ muốn là con cá bé bỏng yêu thương và ngoan ngoãn của mẹ. Mẹ bảo tớ là cá Khoai đấy.
Tớ thích chí tự nhận tớ là cá. Mẹ tớ khi đang còn huyên thuyên kể truyện “cổ tích” đại loại như: ngày xưa có một ô tô taxi thông minh nhưng bướng bỉnh…, ngày xưa có một anh An thông minh, ngoan ngoãn… thì tớ quay sang thỏ thẻ: mẹ ơi, con cá đi ngủ đây. Vì là cá nên tớ thỉnh thoảng nằm xuống nền và bảo: mẹ ơi con cá bơi này.Con cá nói với mẹ bằng cái giọng dễ thương không tả nổi, và vì là cá nên tớ ngoan ngoãn và hiền lắm lắm. Mẹ ơi con cá….là câu mà mẹ tớ thích nghe nhất, tớ muốn là con cá bé bỏng yêu thương và ngoan ngoãn của mẹ. Mẹ bảo tớ là cá Khoai đấy.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét