Có những thời điểm mọi thứ chìm nghỉm và rối tung. Em đang ở giai đoạn đó đây,nhiều thứ muốn viết ra, nhiều thứ muốn làm, hihi, thế mà vẫn phải đang mò mẫm trong môt đống tung xòe, nhào nặn, gò gẫm từng con chữ, cầu toàn quá cũng không được mà cẩu thả quá cũng chẳng xong. Thoát, thoát ra nào, ngày mai em sẽ đi chơi, hihi, ai bảo tự nhiên anh vẽ đường cho hươu chạy, hihi, vắng chủ nhà thì gà….Mai sẽ cho Khoai đi công viên, hi vọng mai là một ngày đẹp trời, điểm đến sẽ là công viên Lê Nin anh nhé. Sẽ thuần túy dạo chơi thôi, mặc dù cũng thích chụp choẹt lắm, hihi, nhưng em sẽ chỉ nhìn ngắm cỏ cây, hoa lá,ngắm bạn Khoai huỳnh huỵch chạy, bạn ấy cười, bạn ấy ngạc nhiên. Mọi con chip của bộ não sẽ được giãn nở tối đa để lưu lại những khoảnh khắc tuyệt vời đó, để một lúc nào đó lại lôi ra hồi tưởng và thích thú mỉm cười để có động lực phấn đấu…đi chơi tiếp. Thôi, đi ngủ đây, bạn Khoai thì sợ gián, mẹ bạn thì sợ ma nên đã cố thủ trong phòng từ 8 giờ rồi. Chúc anh ngủ ngon