Thứ Ba, 28 tháng 6, 2011

Hết mưa là nắng hửng lên thôi

Hết mưa là nắng hửng lên thôi, hết ốm là khỏe thôi mà hai bố con Khoai nhỉ.  Và sau đây là ảnh em chụp hoa sau cơn mưa.






Vợ chồng Hồng tú cầu









Và có một anh chàng te tái lên xem mẹ chụp hoa

Thứ Sáu, 24 tháng 6, 2011

Những khối màu rực rỡ

Tranh tô màu của em thật nổi bật khi bắt kịp xu hướng thời trang colorblock. Em chỉ thích điểm 10 thôi, 9 kia là em tự nguyện cho sau một hồi lưỡng lự . Em vẫn còn lười lắm, không thích học đâu, có làm cái gì thì mẹ bảo là chơi tỉ như chơi vẽ, chơi chữ, có chữ chơi thì em sẽ yên tâm “chơi” nhưng  tối đa cũng chỉ 10 phút.


Có những bức có sự hỗ trợ của mẹ

Thuở mới tập tô em có các tác phẩm thế này


giờ bớt lem nhem hơn, bông bên phải lòe loẹt, rực rỡ...là của mẹ em


Thứ Ba, 21 tháng 6, 2011

Có tiền !!!!!!!!!!

 Có xiền, có xiền để làm “khoa học” rồi, hehe. Có động lực để thúc cái luận văn chạy rồi,Keke. Đúng là có thực mới vực được đạo. Thảo nào mình cứ ngứa tai cả một buổi sáng hôm qua, hai cô cháu cứ ngồi phân tích xem “lộc” ở đâu? Hihi. Thật là vui.

Hôm nay là Chủ Nhật

Hôm nay là thứ mấy hả mẹ
Hôm nay là Chủ Nhật
Yeah! Được nghỉ hả mẹ?

Con thích lắm.
Hihi, cứ đến thứ Bảy chủ nhật là em thích lắm, không phải đi học mà, được ở nhà chơi thoải mái, nhưng chán một nỗi những ngày đó em lại hay dậy rõ sớm, trong khi các ngày thường thì bẩy mãi mới dậy. Chủ Nhật, bố với bà vẫn ở trong quê,mẹ cho em đi chơi công viên Lê nin. Thích nhất là được đi vòng quanh công viên bằng tàu hoả.  Tàu hoả này chỉ chạy hai ngày cuối tuần thôi và đông khách lắm, tàu chạy xuyên Việt, từ ga Hà nội đến Huế, Nha Trang ..mẹ em tìm mỏi mắt không thấy ga Sì gòn đâu cả. bố nhắn tin bảo thích nhỉ, có tàu hoả lại rồi à.


Xuống tàu em lại đòi đi xe đụng, đi máy bay. Công viên có một khu vui chơi ngoài trời đạt chất lượng quốc tế, khu này thích nhất đấy. Mẹ nịnh mãi mà em chẳng chịu ở lại, cứ đòi đi tàu điện trên không, mẹ sợ lắm, chẳng chơi mấy cái trò không an toàn đấy nên bảo em là hết tiền rồi.




Trưa, mẹ cho em đi ăn gà 99 ngay gần nhà, em ăn rất ngoan có thể em đói quá vì sáng em ăn ít. Buổi sáng em đã ăn xong rồi nhưng  em hưng phấn vì được đi chơi nên em nôn ra hết cả. Mẹ chủ quan cứ nghĩ giờ em không bị mấy vụ như thế này nữa. Chắc em giống mẹ cứ căng thẳng là người ậm oẹ.hihi

Bố-mẹ-con và cuộc sống

Giỗ bố lần hai rồi, đã được hai năm rồi. Hồi bố mới mất, ấn tượng của mình luôn là hình ảnh hồi bố còn khoẻ mạnh, lúc nào cũng vui vẻ. Lúc nào mơ cũng thấy bố khoẻ mạnh phương phi.Thời gian gần đây thì khác..cảm giác cái lạnh lúc bố ra đi vẫn ám ảnh mình mãi mãi. Mong bố nơi suối vàng được an lạc. Tha lỗi cho con gái còn nông cạn bố nhé. Chỉ mong rằng cái triết lý cõi vĩnh hằng và an lạc của nhà phật là có thật, có thật bố nhỉ, và bố đang ở đó.
Mẹ mỗi ngày lại già đi, kém minh mẫn và năng động hơn xưa. Thấy buồn thế không biết, con cái lớn rồi, như con chim đủ cánh đủ lông, chẳng nhớ về cái tổ đã ấp iu mình bấy lâu. Mình đã ba ba tuổi rồi, 28 tuổi mình mới đi lấy chồng, bố mẹ bảo bọc mình suốt bao năm, mình lớn lên từ ngôi nhà ấy, bởi những bàn tay củabố mẹ mình, nhớ những hôm mùa đông cả nhà ngồi nấu mì bằng cái bếp cồn bé tí, ấm áp vô cùng.
Mỗi ngày mình ôm ấp con trai của mình, thơm chùn chụt vào cái mông cái má của nó, lại nghĩ đến sau này nó cũng như mình…rồi cũng bay xa
Cuộc sống là những chuỗi lo toan dài dằng dặc, lo cơm áo, gạo tiền, có tiền thì lại lo làm sao để sinh sôi và phát triển không thì uổng cái công mồ hôi trí óc vắt ra để có nó, mọi thứ cứ xoay mòng mòng và vô tận. Lo con cái học hành không bằng bạn bằn bè, lo nếu nó học sớm quá thì sợ sau này nó oải, lo nó chẳng tập trung…vv và vv

Thứ Sáu, 17 tháng 6, 2011

Chưa nghĩ ra tiêu đề

Có những thời điểm mọi thứ chìm nghỉm và rối tung. Em đang ở giai đoạn đó đây,nhiều thứ muốn viết ra, nhiều thứ muốn làm, hihi, thế mà vẫn phải đang mò mẫm trong môt đống tung xòe, nhào nặn, gò gẫm từng con chữ, cầu toàn quá cũng không được mà cẩu thả quá cũng chẳng xong. Thoát, thoát ra nào, ngày mai em sẽ đi chơi, hihi, ai bảo tự nhiên anh vẽ đường cho hươu chạy, hihi, vắng chủ nhà thì gà….Mai sẽ cho Khoai đi công viên, hi vọng mai là một ngày đẹp trời, điểm đến sẽ là công viên Lê Nin anh nhé. Sẽ thuần túy dạo chơi thôi, mặc dù cũng thích chụp choẹt lắm, hihi, nhưng em sẽ chỉ nhìn ngắm cỏ cây, hoa lá,ngắm bạn Khoai huỳnh huỵch chạy, bạn ấy cười, bạn ấy ngạc nhiên. Mọi con chip của bộ não sẽ được giãn nở tối đa để lưu lại những khoảnh khắc tuyệt vời đó, để một lúc nào đó lại lôi ra hồi tưởng và thích thú mỉm cười để có động lực phấn đấu…đi chơi tiếp. Thôi, đi ngủ đây, bạn Khoai thì sợ gián, mẹ bạn thì sợ ma nên đã cố thủ trong phòng từ 8 giờ rồi. Chúc anh ngủ ngon

Tẩy chay phim hoạt hình bẩn

Trẻ con thích phim hoạt hình, đó là điều đương nhiên dễ hiểu, đến như bố mẹ chúng, điển hình là hai chúng tớ đây còn thích mê, thỉnh thoảng mắt A mồm O ngồi xem Tom & jejjy, xem đi xem lại đến mươi lần không chán. Thế mà con chúng ta đang bị đầu độc từ từ bắt đầu bằng những bộ phim hoạt hình trên kênh Bibi. Điển hình như gần một năm nay tớ quan sát thì có Ben 10, phim về con quay, và gần nhất đây, nhí nhố nhất là Rô bốt trái cây. Phim gì mà từ đầu chí cuối chỉ có choảng nhau và ngôn từ thì được liệt vào hàng chợ búa có số má. Chưa kể đến việc tạo hình nhân vật thì kinh dị. Các bộ phim này đi kèm với nó là các sản phẩm ăn theo ra rất kịp thời. Ben ten thì có đồng hồ, xe buýt, bộ đàm… phim con quay thần kỳ thì có quay, và RBTC có hẳn một bộ sưu tập các rô bốt, chưa kể các mẩu cacton hinh tròn in hình vẽ rô bot mà bọn trẻ rất hăm hở sưu tập. Khoai được anh An tặng cho một bộ 6 con Rô bốt nhỏ sẽ  ráp thành một con to, cái đáng nói là phim đã có nội dung đầu độc như vậy còn đồ chơi thì phải đặt tín hiệu cấp báo về độ nguy hiểm đến tính mạng: ngoài mấy cái vũ khí từ bé đến nhỡ, các con rooboot có một cái kiếm rất to và nhọn đầu, dài đến 20 cm. với cái kiếm như một con dao nhọn đầu như thế này, người lớn chẳng may bị đâm vào còn nguy nữa là…
Cuối cùng thì đã có một bài báo lên tiếng, cuối cùng cũng có nhà báo nói ra  điều mà tớ đang băn khoăn, nghi ngờ. Cuối cùng thì đề nghị tẩy chay phim này.
Bài báo đó đây: Cảm ơn tác giả nhiều
Phim hoạt hình "Robot trái cây", chiếu trên kênh Bibi đang trở thành một "cơn sốt" đối với các cháu thiếu nhi.
Bộ phim hoạt hình "Robot trái cây", chiếu trên kênh Bibi của Truyền hình cáp Việt Nam đang trở thành một "cơn sốt" đối với các cháu thiếu nhi. Nhiều phụ huynh vốn tin tưởng ở "nhà đài" nên ít chú ý đến bộ phim này, nhưng khi thử cùng con dạo chơi vào thế giới kì bí của robot, có người đã buộc phải "cấm cửa".
 
Ảnh bìa đĩa phim hoạt hình Robot trái cây
 
Nói "không" với kênh Bibi

Chị Mai Hương, nhà ở đường Nguyễn Chí Thanh (Hà Nội) bức xúc phản ánh: "Ban đầu, thấy các con xem "Robot trái cây" tôi cũng không để ý lắm. Nhưng sau thấy chúng nói rất nhiều về bộ phim và thường lải nhải đọc theo những câu thoại trong phim nên tôi đã thử xem. Tôi thực sự thấy hoảng hốt khi xem và không thể chấp nhận được nội dung của bộ phim này. Trong phim thì toàn cảnh đánh nhau và yêu đương, các lời thoại thì nhạt nhẽo và nhảm nhí. Điển hình là các robot trái cây trong phim nhắc lại rất nhiều lần câu: "Nước trong không có cá, người thật thà chẳng thành công". Hay một đoạn khác, tôi thấy cảnh các robot trái cây thi nhau ăn và đồng loạt phải... đi ị. Một nhân vật giải thích là các chất thải từ toilet của các robot trái cây sẽ trở thành nước giải khát cho loài người sử dụng... Sau khi xem 1 tập thì tôi đã tuyệt đối cấm các con không được xem bộ phim này nữa".

Anh Nguyễn Văn Lam,  trú tại khu đô thị Nam Trung Yên (Hà Nội) cho biết, anh cũng đã khóa kênh Bibi sau khi xem nội dung của bộ phim này. Anh Lam kể: "Tôi thấy thằng con suốt ngày chăm chú xem và hay đọc "trại" bài thơ "Cảm xúc đêm trăng" của Lý Bạch, thành: Một đêm ánh trăng sáng/Làm đổ bát canh xương/Ngẩng đầu lấy khăn trắng/Cúi đầu lau cái giường. Đến lúc cháu bực mình với bố cháu lại bảo: "Con tè vào đầu bố"... Hóa ra, toàn bộ những câu từ này cháu đều học trong phim "Robot trái cây".

Anh Lam cho rằng, phim với lời thoại nhạt nhẽo, kích động, yêu đương... không phù hợp với đối tượng là trẻ nhỏ. "Tôi nghĩ, truyền hình nên có sự lựa chọn kỹ lưỡng trước khi cho phát sóng các bộ phim liên quan đến trẻ em. Chúng như tờ giấy trắng, giờ vẽ cái gì vào đó cũng là mấu chốt cho sự phát triển sau này", anh Lam nói.
 
Đồ chơi hình các nhân vật trong Robot trái cây
 
Chiếu phim để bán hàng?

Bộ phim hoạt hình "Robot trái cây" xuất hiện không chỉ khiến nhiều trẻ nhỏ "phát sốt" mà nhiều phụ huynh cũng trở nên lao đao vì phải bỏ một lượng tiền không nhỏ để mua các sản phẩm "ăn theo" phim. Đi kèm với bộ phim này trên thị trường xuất hiện hàng loạt sản phẩm "ăn theo" bộ phim, chủ yếu là các loại đồ chơi trẻ em.

Trên nhiều trang web rao vặt và các cửa hàng đồ chơi, các mặt hàng liên quan đến "Robot trái cây" đều chiếm ưu thế về thị phần. Giá cả của các loại đồ chơi này cũng khá phong phú, từ vài chục ngàn đồng cho tới hàng triệu đồng. Anh Nguyễn Minh, ở ngõ 120 đường Hoàng Quốc Việt (Hà Nội) cho biết, đã phải bỏ tới 1,5 triệu đồng để mua đủ bộ 7 con robot trái cây cho con trai mình.

Điều đáng nói là bộ phim này xuất hiện gần như cùng một lúc với một chiến dịch quảng cáo các loại đồ chơi liên quan đã khiến nhiều người đặt ra câu hỏi: Phải chăng "nhà đài" phát sóng bộ phim vì bắt tay với đơn vị bán hàng?" Trả lời những thắc mắc này trên báo chí, ông Trần Hùng, Phó trưởng Ban VCTV quả quyết: "Tôi xin khẳng định là việc phát sóng phim "Robot trái cây" trên kênh Bibi không liên quan gì tới việc rao bán đồ chơi của công ty đó. Chúng tôi chỉ đơn thuần phát sóng bộ phim này để phục vụ khán giả nhỏ tuổi thôi. Việc kinh doanh các sản phẩm ăn theo phim truyền hình cũng là một hiện tượng rất bình thường ở các nước trên thế giới...".
 
Nói về vấn đề chiếu phim nhằm mục đích "bán hàng", ông Trần Hùng cho biết: "Đúng là từ trước tới nay, khi chúng tôi duyệt phim chỉ tập trung vào duyệt nội dung phim xem có gì phản giáo dục không, có bạo lực hay ảnh hưởng tới sự phát triển tâm sinh lý của trẻ em không... chứ chưa chú ý tới vấn đề này

Thứ Năm, 16 tháng 6, 2011

Tản mạn của chàng trai 44 tháng

Đã xưa xửa xừa xưa mẹ chẳng  viết máy cái tổng kết tháng cho chàng đơn giản vì không có gì đặc biệt lắm. Vẫn ăn như cũ, ngủ như xưa. Chàng có lớn hơn một tí, biết hơn một tí, vẫn chạy huỳnh huỵch từ nhà ra ngõ, vẫn dẩu mồm lên không chơi với mẹ nữa khi mẹ bảo về nhà, vẫn phải nịnh nọt cho chơi Ipad mới xong được các nhiệm vụ cần tiến hành. Hôm qua cô giáo cho tập tô ở lớp, thấy các bạn đang hí húi còn chàng ta đã chạy loanh quanh rồi. Mẹ thấy hơi buồn vì chàng chẳng chăm học chi lắm, nhưng cô bảo chàng tô xong rồi. Nhận bức tranh ở tay cô thấy cũng đầy đủ các đường nét cả, chịu khó tô kín cả tờ. Thế mà ở nhà nịnh nọt rồi xoay sang dử mồi mới được một bức. đến mức mẹ chán rồi chả thúc ép. Nhưng phải học, học để tạo tính cẩn thận tỉ mỉ chứ chàng ơi.
Chàng lúc nào cũng quấn lấy bố, cái gì cũng bố là nhất. Đợt về quê dịp 30/4 mẹ giao tất cả việc chăm nom chăm sóc chàng cho bố. Kệ cho hai bố con bánh đa bánh đúc với nhau. Hehe, thật là nhàn quá cơ. Cái cách chàng nói chuyện với bố khác hẳn cách chàng nói với mẹ, lạ thế chứ, tỉ như xin xỏ cái gì, thì chàng sẽ nhẹ nhàng: hay là…thế nọ, hay là..thế kia; hoặc như chàng đưa ra gợi ý luôn không cần phải  suy nghĩ.
Trước đây, ngược lại với bố rất mềm mỏng, cái gì cũng chiều chàng thì mẹ lúc nào cũng xiết chàng vào kỉ luật thép, mẹ hay quát chàng thế nọ thế kia. Thì nay, bố hay dậm doạ chàng phết mông, có những cuộc cách mạng chính xác là nổi dậy của chàng bị dập tắt từ trong trứng nước (khẩu khí của bố). Còn mẹ lại xoay qua mềm mỏng, ngọt nhạt với chàng, xoa dịu chàng. Đúng với cảnh người đấm kẻ xoa. Phải thành thật mà nhìn nhận rằng làm bố mẹ bây giờ phải tỉnh táo và khôn ngoan hơn biết tiến biết lui như một nhà khoa học, nhà quân sự, nhà gì nữa chả biết. Tỉ như hôm qua, chàng rủ mẹ chơi cá ngựa, được một vài lần reo quân tử tế còn lại chàng vất lung tung , mẹ nói lại lao vào đánh mẹ, mẹ quay qua võ khóc tu tu xem chàng có động lòng không. Chẳng thấy xi nhê gì, mẹ mắng chàng không được chơi thế nữa. …bla bla một hồi thì chàng lăn ra khóc nhưng nào có nước mắt .  Mẹ đi ra khỏi phòng thì chàng chặn cửa không cho ra và đứng ở cửa khóc. Để chàng ở trong phòng một mình một lúc, lúc quay vào thấy chàng mặt phụng phịu: Mẹ biết lỗi của mẹ chưa?
Mẹ có lỗi gì? Mẹ quát con.
Thế mẹ xin lỗi con.
Thế con biết lỗi của con chưa
…Thế hai mẹ con mình ôm hôn nhau thắm thiết nhé. Kết thúc bằng cảnh hai mẹ con chàng ôm hôn nhau thắm thiết và rút ra các bài học.

Hè này chàng không học ở trường, mẹ gửi chàng qua nhà cô Láng. Nguyên nhân đầu tiên là do trường không nhận các đối tượng hai và ba như chàng trông hè, chỉ nhận đối tượng 1 là con em trong quân chủng. Sau rồi , phụ huynh phản đối dữ quá, trường lại học như thường nhưng chia lớp. Nhưng mẹ vẫn thích gửi qua nhà cô vì dạo này dịch dã dữ quá. Mỗi tội xem ti vi hơi nhiều, thấy thuộc hết các phim hoạt hình chiếu trên Bibi, từ giáo sư dừa trong rô bốt trái cây, anh chuối 1 anh chuối hai đến Đô rê mon..
Dạo này chàng thích cái trò điểm danh lắm, mẹ bắt được sóng lên mẹ cho anh chơi trò điểm danh, mẹ cũng không thuộc nhiều lắm chỉ nhớ đến Gia Hưng, Chí Nguyên, Quang Minh, Thu Giang, Phương Liên. Nhắc đến Thu Giang và Phương Liên mới nhớ chuyện này. Chẳng là mẹ thử xem đến tuổi này quan niệm về bạn gái thế nào vì thấy các mẹ hay kể chuyện con trai đã có khái niệm rất rõ yêu quí bạn gái nào ở lớp. Mẹ hỏi: Thu Giang với Phương Liên bạn nào xinh hơn? Thu Giang đẹp hơn. Ôi, đã có khái niệm đẹp cơ đấy. Nửa tiếng sau, khi chàng đang ngồi ăn bánh cuốn thì có tiếng gọi: Khoa ơi. Chàng mặt mũi đúng kiểu ăn bánh bơ đội mũ phớt nhé. Đi một đoạn rồi mẹ hỏi: Ai đấy? Thì sáng con bảo rồi còn gì.

Thứ Năm, 9 tháng 6, 2011

Tell me when

Quando, Quando, Quando

Tell me when will you be mine
Tell me quando quando quando
We can share a love devine
Please don't make me wait again

When will you say yes to me
Tell me quando quando quando
You mean happiness to me
Oh my love please tell me when

Every moments a day
Every day seems a lifetime
Let me show you the way
To a joy beyond compare

I can't wait a moment more
Tell me quando quando quando
Say its me that you adore
And then darling tell me when

Every moments a day
Every day seems a lifetime
Let me show you the way
To a joy beyond compare

I can't wait a moment more
Tell me quando quando quando
Say its me that you adore
And then darling tell me when

Every moments a day
Every day seems a lifetime
Let me show you the way
To a joy beyond compare

I can't wait a moment more
Tell me quando quando quando
Say its me that you adore
And then darling tell me when

Oh my darling tell me when
And then darling tell me when
Oh my darling tell me when

Hôm qua có một bộ phim lấy bài hát này làm nhạc nền, còn nhớ  lâu rồi, khi trong đầu em đang lẩm nhẩm lời bài hát này thì có một người cũng khe khẽ hát “Tell me when will you be mine, Tell me quando quando quando”. Cái nhìn đấy, bài hát đấy và tình yêu của em bắt đầu từ đấy. Cảm ơn Heiniken đã dùng bài hát này cho quảng cáo nhờ đó mà em và người đó biết đến Quando quando quando và biết đến nhauChúc mừng sinh nhật người đó, chúc người đó sang tuổi mới luôn vui vẻ, khoẻ mạnh, may mắn.
 

Thứ Tư, 1 tháng 6, 2011

Tết tháng Sáu ở cơ quan mẹ

Mệt quá, mỏi chân quá đấy là lời than vãn của mẹ sau một ngày đưa tớ đi vui tết thiếu nhi ở cơ quan mẹ. Mới đến cửa đã gặp bạn Hoàng, hai đứa chúng tớ đã tíu tít bám lấy nhau. Chả thế mà nói đi gặp Hoàng thì vui vẻ đi ngay, không cần phải nhử thính nào nữa. Chúng tớ được đưa ra công viên Thủ Lệ chụp hình, chơi trò chơi. Mới chơi được một lúc thì mẹ tớ thấy rằng nếu tiếp tục thêm nữa thì sẽ có thông tin tìm trẻ lạc được thông báo gấp nên bắt tớ phải về cơ quan. Được chạy nhảy thỏa thích, ném bóng, tung bóng. Hai đứa bọn tớ cứ bám riết lấy nhau, còn nghịch hơn cả hôm đi Cát Bà. Ăn trưa xong tớ ôm quà ra về luôn để kịp giấc ngủ trưa và vì mẹ tớ mệt quá. Tớ đánh một giấc đến năm giờ chiều mới dậy.
Ảnh tớ và Hoàng


Thêm ảnh các em chip chip


Cả các chị xinh xinh bởi mẹ đang ao ước có thêm một em bé sau sẽ xinh đẹp thế này



Cát +

Cát –Tớ




Cát- Bạn


Ngồi trên Cát gặm Xúc xích xin được ngon tuyệt



Tất cả đều ở…Cát Bà


PS: đơn giản chỉ là một entry để khoe ảnh, hehe

Cát Bà - đi cho biết

 Cát Bà-đẹp, Cát Bà- sạch, Cát Bà- sóng êm. Có nhiều từ nữa để nhận xét về Cát Bà nhưng cùng với đó cũng sẽ là: gần mà xa, mệt và vất vả. Có hơn 150 km thôi nhưng mất gần 7 h, lên xuống hai chuyến phà. Chưa đặt chân đến nơi nhưng các du khách VNN đã bảo nhau đi cho biết thôi. Hihi. Nói là nói vậy thôi, chứ đẹp đấy chứ. Nước rất trong, sóng nhẹ, cát mịn, núi xanh, đường đẹp…Tớ có một ý kiến là nên đổi tên  Cát Cò thành Cắt..Cổ cho nó có “tính lý do” nhỉ. Mới đi được một góc bé tẻo teo của CB thôi, còn mênh mông núi rừng của vườn quốc gia CB mà mình chưa tới.










Không có nhiều ảnh phong cảnh vì chỉ mang ống chụp chân dung do chồng tớ lười vác nặng, thêm mấy cái tớ nghịch chụp khu mua sắm của CB






Thêm một cái mặt béo tròn xoe

Sóng nước Cát Bà và tớ

Cát –Tớ




Cát- Bạn


Ngồi trên Cát gặm Xúc xích xin được ngon tuyệt



Tất cả đều ở…Cát Bà


PS: đơn giản chỉ là một entry để khoe ảnh, hehe