Thứ Ba, 6 tháng 7, 2010

Mỗi ngày tôi chọn một niềm vui

Có một cuộc cách mạng  đã xảy ra. Cuộc cách mạng bước đầu đã thành công. Thật mừng vì điều đó. Có lúc mẹ đã bế tắc hoàn toàn, mẹ vật vã trong cuộc chiến cho con con ăn, chăm cho con lớn và phát triển. Mẹ thất bại nhiều, mẹ không thể cho con ăn, con có ăn nhưng con chả lớn, vẫn mãi cân nặng đó, hay ốm đau và dặt dẹo. nhìn con người ta lớn, phổng phao chắc nịch mà thèm. Đỉnh điểm thứ Năm tuần trước, stress đến độ mẹ chỉ muốn vứt bay cái bát đi. Đấy là lúc cái phần con của mẹ không được giáo dục nó nổi lên như thế. Con ngủ rồi, mẹ lên mạng, mẹ tìm cách. Có câu ca vui rằng: “Trăm năm trong cõi người ta, Cái gì không biết thì tra Google” Đúng thiệt, mẹ tìm thấy đường link các bà mẹ ngồi than thở cái chuyện đau thủ của họ là cho con ăn. Thế là tìm thấy ánh sáng cuối đường hầm, như kiểu Bác Hồ tìm được đường cứu nước vậy. (Xin lỗi Bác, hehe, việc của Bác to tát, còn của cháu thì…nhưng với cháu thì nó có giá trị lắm lắm).
 Lặng lẽ âm thầm thực hiện. Kết quả nhích lên từng ngày, mỗi ngày nhờ trời phật ông bà tổ tiên lại một khả quan hơn. Mừng quá. Con đã tự ăn, tự xúc, mẹ đã có một tâm lý thoải mái, con không ăn thì do con no, hoặc do không ngon. Không ngon là do mẹ, mẹ sẽ thay đổi, con no mẹ không ép. Cả nhà cùng tạo ra một không khí vui vẻ hứng khởi trong bữa ăn.
Mẹ mong chờ đến bữa cơm chiều, cả nhà ngồi bên mâm cơm cùng nhau  vừa ăn vừa động viên Khoai ăn nhanh, ăn mạnh để cho lớn.  Mọi việc bước đầu có vẻ không thuận, nhưng bố bày cho mẹ lối đi, một cách hiệu quả và làm hài lòng tất cả. Đôi khi đường thẳng không phải là cách hay, ta có thể tránh đi hay lùi một bước. Không phải dễ với mẹ để làm điều này.
Vẫn còn sớm để có thể khẳng định cách mạng có thành công hay không, điều này tuỳ thuộc vào tài năng biến báo của mẹ. Hôm qua, khi bài hát mỗi ngày tôi chọn một niềm vui vang lên, giọng hát Mỹ Linh làm Khoai thích thú không muốn ra ngoài mặc dù bà đang đợi ở ngoài để đi chơi. Khoai hát theo, nhiệt thành và hào hứng. Đúng vậy, mỗi ngày tôi chọn một niềm vui và như thế tôi sống vui từng ngày.
Mẹ chép ra đây lời bài hát này nhé, triết lý sống này hôm qua đã đến hai lần trong cùng một ngày, trong lời bài hát của nhạc sĩ họ Trịnh và trong câu chuyện mà bác Loan ở Viện mẹ  nói, bác ấy khuyên hãy tìm cho mình một niềm vui, và sống với niềm vui đó.
Yêu con lắm con yêu của bố mẹ.
Mỗi ngày tôi chọn một niềm vui
Mỗi ngày tôi chọn một niềm vui
Chọn những bông hoa và những nụ cười
Tôi nhặt gió trời mời em giữ lấy
Để mắt em cười tựa lá bay

Mỗi ngày tôi chọn đường mình đi
Đường đến anh em đường đến bạn bè
Tôi đợi em về bàn chân quen quá
Thảm lá me vàng lại bước qua

Và như thế tôi sống vui từng ngày
Và như thế tôi đến trong cuộc đời
Đã yêu cuộc đời này bằng trái tim của tôi

Mỗi ngày tôi chọn một niềm vui
Cùng với anh em tìm đến mọi người
Tôi chọn nơi này cùng nhau ca hát
Để thấy tiếng cười rộn rã bay

Mỗi ngày tôi chọn một lần thôi
Chọn tiếng ru con nhẹ bước vào đời
Tôi chọn nắng đầy, chọn cơn mưa tới
Để lúa reo mừng tựa vẫy tay

Và như thế tôi sống vui từng ngày
Và như thế tôi đến trong cuộc đời
Đã yêu cuộc đời này bằng trái tim của tôi

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét