Thứ Ba, 29 tháng 12, 2009

Nhìn lại

Đôi khi cũng chả để ý đến thời gian đi. Mở điện thoại thấy calendar thông báo tuần thứ 52. Giật mình ô hết năm rồi, tại sao tớ chả để ý đến ngày tháng, vì thực ra ngày tháng của tớ từ khi lấy chồng  và có con tớ tính bằng..tuần. Tớ biết một năm có 52 tuần. tớ mang bầu Khoai đúng 40 tuần và tớ biết tớ sắp lấy chồng đã được 52 tuần x 3 năm + 3 ngày nữa. Nhanh thật đấy, Mai kỷ niệm bốn năm ngày chúng tớ cưới nhau.
Cuộc sống vần xoay  hối hả, đôi khi cũng chả kịp nhìn lại những gì mình đã đi, đã có và đã trải nghiệm. Nhưng đôi khi cũng cần nhìn lai những gì mình đã có, sẽ có để cảm thấy biết trân trọng cuộc đời để mình biết sống tốt hơn ở đời ta nhỉ.
Cảm ơn bố mẹ  đã cho tớ có cơ hội ở trên đời, cảm ơn bố mẹ đã yêu thương con bằng một tình yêu vô bờ bến.
Cảm ơn ông tơ bà nguyệt đã  cho tớ có một mối lương duyên với chồng tớ, cám ơn đời đã tặng cho tớ một mái ấm yêu thương, một người chồng mẫu mực vừa là bạn đời, vừa là anh, vừa là bạn, và một đứa con thông minh, đáng yêu vô cùng. Tớ cũng có một người mẹ chồng tâm lý và yêu chiều cháu vô cùng, ba năm làm dâu tớ vui nhất khi mẹ chồng mắt rơm rớm nói bà thấy hạnh phúc vì có con trai con gái đạo đức, con dâu hiền chả bao giờ cãi lời (dù có đôi lúc bà cũng bực mình vì cái tính luộm thuộm của tớ lắm lắm ,hehe)
Tớ cảm ơn cuộc đời đã cho tớ được làm bạn với những người bạn tốt - những người bạn tốt đúng nghĩa của bạn tốt, giúp tớ một cách vô tư và không điều kiện.
Tớ cảm ơn cuộc đời đã cho tớ cơ hội có một công việc mà tớ thích dù cho đầu tháng trong ATM của tớ số dư tăng lên chả đáng là bao.
Sẽ còn nhiều điều nữa tớ phải cảm ơn cuộc đời nhưng thế thôi đã cho tớ thấy tớ là người hạnh phúc và như thế thì tớ càng phải biết quý trọng và nâng niu những gì tớ có đúng không?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét