Mẹ đã rất nhiều lần trốn đi công tác, đi du lịch đơn giản vì mẹ chẳng muốn xa con dù chỉ một đêm và vì con cũng còn quá bé, có bao nhiêu việc mà chỉ có mẹ mới làm được đơn giản như việc đêm ngủ con cần có mẹ. Thế nhưng lần này chẳng trốn được . Thế là lần đầu hai mẹ con mình tạm xa nhau trong ba ngày, dù ngày nào mẹ cũng "báo cáo" với KHoai: Thứ Tư mẹ đi công tác đấy Khoai ạ. Con trả lời rõ ràng như hiểu cả vấn đề í: vâng ạ.Híchíc, trả lời thì trả lời thế thôi chứ con chưa hiểu đâu con trai nhỉ. Thế mẹ đi công tác nhé.
19/8
Lần đầu hai mẹ con mình xa nhau đấy, Khoai yêu của mẹ à, nhớ con lắm, sáng sớm mẹ chỉ muốn con dậy để tiễn mẹ thôi, thơm con mà mẹ chẳng muốn đi. Ôi con trai yêu của mẹ , ở nhà rồi có ngoan không .
20/8
Bảy giờ sáng, gọi về nhà đinh ninh rằng giờ này chắc Khoai của mẹ dậy từ lâu lắm rồi, chị Trang cầm máy, giọng còn khê nồng, cháu vừa mới dậy, cả đêm Khoai không ngủ được vì nhớ cô cứ mẹ Thục ơi, cháu phải gãi cả đêm,híchíc. Rồi con trai cũng cầm máy trực tiếp buôn với mẹ nói mỗi một câu :mẹ đi taxi về quê. Ôi chao cái từ quê kéo dài ra đến yêu.
21/8
5 giờ chiều, về đến nhà, Khoai ríu rít ra đón mẹ, ơ nhưng mà đón mẹ chẳng nồng nàn gì cả, đơn giản vì có bố ở ngay sau mẹ rồi, thế cơ chứ. Híchíc, chị Trang hỏi Khoai, tối nay Khoai ngủ với ai, trả lời luôn (tất nhiên là đã bị “mớm cung”): chị Trang. Hihi.
Đêm, lại một đêm bình yên bên con, lại một đêm như mọi đêm, bật dậy trong khi còn ngái ngủ để thay bỉm cho con, mắt nhắm mắt mở đi pha sữa….Ba ngày lần đầu mẹ vắng nhà, ba ngày nhưng Khoai đã tiến bộ rất nhiều, đêm ngủ đã xác định rõ ràng là ngủ với chị, không còn quấy khóc nữa, đã ăn được nhiều cơm và chơi ngoan hơn….Trộm vía. Một bước tiến mới của con trên con đường tự lập con trai nhỉ.
19/8
Lần đầu hai mẹ con mình xa nhau đấy, Khoai yêu của mẹ à, nhớ con lắm, sáng sớm mẹ chỉ muốn con dậy để tiễn mẹ thôi, thơm con mà mẹ chẳng muốn đi. Ôi con trai yêu của mẹ , ở nhà rồi có ngoan không .
20/8
Bảy giờ sáng, gọi về nhà đinh ninh rằng giờ này chắc Khoai của mẹ dậy từ lâu lắm rồi, chị Trang cầm máy, giọng còn khê nồng, cháu vừa mới dậy, cả đêm Khoai không ngủ được vì nhớ cô cứ mẹ Thục ơi, cháu phải gãi cả đêm,híchíc. Rồi con trai cũng cầm máy trực tiếp buôn với mẹ nói mỗi một câu :mẹ đi taxi về quê. Ôi chao cái từ quê kéo dài ra đến yêu.
21/8
5 giờ chiều, về đến nhà, Khoai ríu rít ra đón mẹ, ơ nhưng mà đón mẹ chẳng nồng nàn gì cả, đơn giản vì có bố ở ngay sau mẹ rồi, thế cơ chứ. Híchíc, chị Trang hỏi Khoai, tối nay Khoai ngủ với ai, trả lời luôn (tất nhiên là đã bị “mớm cung”): chị Trang. Hihi.
Đêm, lại một đêm bình yên bên con, lại một đêm như mọi đêm, bật dậy trong khi còn ngái ngủ để thay bỉm cho con, mắt nhắm mắt mở đi pha sữa….Ba ngày lần đầu mẹ vắng nhà, ba ngày nhưng Khoai đã tiến bộ rất nhiều, đêm ngủ đã xác định rõ ràng là ngủ với chị, không còn quấy khóc nữa, đã ăn được nhiều cơm và chơi ngoan hơn….Trộm vía. Một bước tiến mới của con trên con đường tự lập con trai nhỉ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét