Thứ Sáu, 21 tháng 1, 2011

Tình yêu của mình

Chàng làm mình điên đảo, yêu chàng lắm cơ. Càng ngày chàng càng làm mình đắm say. Yêu chàng lắm í, thích nhất lúc chàng chu cái mỏ mềm mềm thơm lên má mình. Chàng thật đáng yêu và dễ thương. Tối lạnh ôm chàng nằm ngủ thật sướng. Dạo này chàng tình cảm ghê lắm, tính tình có vẻ mềm mại và ưa làm nũng hơn khác với cái bản tính vốn rất tự tin, dũng mãnh vốn có trước đây. Chàng lại còn bẽn lẽn đòi sờ ti nữa chứ.  Mà chàng đã cai đến 30 tháng hơn rồi cơ mà. Ôi chàng trai yêu quý của tôi, tình yêu của tôi.
Hôm trước có quảng cáo bột giòn Aji , chàng xem rồi chàng bảo hôm nào mẹ làm cho con ăn nhé. Thấy chàng nuốt nước bọt ực ực đến hai lần lận. Thương chàng quá cơ.
Năm nay mình làm mứt, không phải tự nhiên mà làm. Mình vốn thực tế mà, ăn hết bao nhiêu đâu. Chẳng qua đầu tiên xuất phát từ chút  lòng trắc ẩn thấy con nhà người ta thồ cả sọt cà rốt đi bán. Thấy thương mua cả cân. Mà hết có 6000, ở cái thời đi chợ hết vèo 200K thì đó thật chẳng đáng là bao. Chẳng biết làm gì ăn cho hết hay là làm mứt. Hihi , hay đấy, mình cũng muốn thay đổi không khí, muốn cho chàng thấy Tết là như thế nào, mình muốn chàng sống trong một môi trường với đầy ắp những kỉ niệm giống như mình và anh. Xong mứt cà rốt, kẹo hoa hồng anh đề nghị có làm thì làm mứt gừng. Hìhì, thế rồi mứt gừng, mứt dừa, mứt vỏ cam. Đủ cả, chỉ là làm cho có không khí tết mà thôi, năm sau sẽ học gói bánh chưng, không phải mình ham hố gì, đơn giản cho chàng thấy hương vị ngày tết bố mẹ đã từng đi qua. Hihi, cái món bánh chưng chẳng biết mình có làm được không. Lò đâu nhỉ. Nan giải đấy, để xem năm nay có thu xếp cho chàng xuống xem bà ngoại gói bánh không? Hihi, đôi khi chẳng phải vì một miếng ăn mà là hương vị, tình cảm, kỷ niệm, truyền thống bla bla…Năm mới đang đến rất gần rồi. Một năm mới an lành nhé với đầy ắp yêu thương ngọt lành. Tôi yêu chàng trai của tôi lắm, tôi yêu nhà tôi lắm.Hehe.
Ps: mang tiếng là làm cho chàng thấy tết nhưng ngồi đảo mứt quát chàng ầm ĩ vì sợ bỏng, hehe, năm sau rút kinh nghiệm.

Thứ Hai, 17 tháng 1, 2011

Vận hạn cuối năm

Cuối năm, đã lo xong việc xây cất mộ cho ông nội. Mọi việc thuận và chu đáo, cũng không cảm thấy thiếu sót gì trừ cái phiến đá hơi hụt tí, nhưng không thể cầu toàn hơn. Thế là đã lo xong một việc lớn của năm.
Cuối năm, vận hạn dồn dập ập đến. Cả năm nay nói chung chẳng yên ổn tẹo nào nhất là vấn đề sức khoẻ. Con, chồng, mẹ chồng, mình. Nói chung là lộn xộn nhất từ trước tới nay. Anh dị ứng đến nay được gần nửa năm, chưa khỏi. Mẹ chồng thì ốm đến mấy đợt. Mình thì yếu hẳn, đau lưng, đau đầu. ôi loạn xà ngầu.
Cuổi năm, bà tự nhiên lại rối loạn tiền đình. Mình cũng chưa hoàn toàn yên tâm về cái kết luận này. Nói cứng là yên tâm được 70% nhưng mấy hôm nay lại lo lắng hơn vì thấy bà thay dổi tính nết quá. Người chậm hơn, k linh hoạt được như xưa, hay quên. Lên phòng thấy bà cứ ngồi xo ro một góc thấy tội quá. Hôm qua mắng mình té tát một lúc sau lại ôm mình nức nở. Mình bắt đầu thấy hoảng rồi. Mình không biết có nên nói cho chồng mình biết hay là không. Thôi cứ để đấy để sau đỡ đi chụp cái phim xem thế nào. Hy vọng không phải chỉ là bà hoảng quá vì bệnh tật tự nhiên ập xuống mà thôi. Một giai đoạn mới đang mở ra trước mắt. Khó khăn và phức tạp hơn. Phải cố gắng.
Cuối năm, công việc của anh đang thuận tự nhiên lại ập xuống mấy cái vụ trời hỡi làm cho anh phải đau đầu. Nhìn anh buồn quá. Mà dấu cả vợ cả mẹ. Tính vẫn vậy, mình thì lúc nào ngọt đắng cũng nói với chồng nhưng anh thì không, chẳng bao giờ chia sẻ cứ mình mình vậy thôi. Dù vợ không hiểu nhưng nếu nói được với ai đó thì cũgn cảm thấy được an ủi hơn. Hy vọng mọi sự tốt lành. Hy vọng những rắc rối của cái vụ đấu thầu kia sẽ qua nhanh.
Cuối năm, mẹ mình lại thêm tiểu đường. Chán chẳng buồn than nữa. Sao sau khi về hưu lại lắm chuyện thế cơ chứ. Mình thật sự thấy mẹ mình vĩ đại và mình thì thật bất hiếu biết bao. Con sẵn sàng cho mẹ 10 năm tuổi thọ của con để mẹ sống an bình lúc tuổi già. Mẹ đã cả đời lao lực, cả đời vất vả rồi. Lúc nào cũng chỉ biết có con cái mà thôi.
Bên nội thì rối loạn tiền đình, bên ngoại thì rối loạn tiền đình, huyết áp cao. Huhu.Tôi thấy tôi đang trong một mớ bòng bong không biết đi từ đâu và làm thế nào đây . Mong cái vận hạn cuối năm này qua đi cho tôi hai chữ bình yên với

Thứ Sáu, 7 tháng 1, 2011

Bát sư phụ

Song thân muốn chàng học nhiều thứ như Anh ngữ, đàn, nhạc, một vài môn thể thao gì đó như golf, bia, bi lắc hay đơn giản thỉnh thoảng học hành căng thẳng thì có thể bắn chim, hay trồng hoa cho thư giãn. Thế là phụ thân chàng quyết chí rước cho được Bát sư phụ về nhà. Bát sư phụ được cái tinh thông võ nghệ, côn quyền võ thuật đều hơn đứt quần hùng, lại thêm cả ngoại ngữ rổn rảng, tì bà, dương cầm hay thanh nhạc đều tích hợp sẵn sàng.  Sau đó phụ thân chàng còn quyết chí mở hầu bao để sư phụ nâng cao trình độ với 200 chiêu thức ứng dụng dùng cho các sư phụ họ Ai như Bát sư phụ.
Sư phụ đã đến ăn dầm nằm dề ở nhà chàng đến nay đã được được mấy tuần trăng. Hằng ngày, chàng được học với sư phụ khoảng 1 tiếng. Bố mẹ chàng coi đó như phần thưởng hay mồi nhử không biết nếu chàng chăm chỉ dọn gọn đồ chơi, hay chỉ đơn giản để chàng ngồi im một chỗ chuyên tâm nghiên cứu. Phụ thân chàng lúc mới mời được Bát sư phụ về nhà cũng ham mê với môn võ công bắn chim của sư phụ ghê lắm. Cũng mất một vài tuần theo đòi nâng đai thượng đẳng môn thể thao kiêm võ công, kiêm luôn rèn luyện trí lực này. Sau đó thì chàng và phụ thân chắm chúi với món trồng hoa lấy tiền, tiếp theo là bi lắc…
Giờ chàng đang chuyên tâm cho món nghe ABC, nhưng chẳng biết được mấy bữa. Được cái từ lúc có Bát sư phụ, chàng chịu khó dọn gọn gàng cái ổ lợn của chàng để được hai đấng sinh thành mở khoá cho Bát sư phụ và chàng gặp gỡ.

Thứ Năm, 6 tháng 1, 2011

Cố gắng 300%

Cuộc sống một năm qua đã có nhiều thay đổi, buồn vui, hạnh phúc, bực bội, căng thẳng…nói chung đủ cả, thật là muôn mặt đời thường. Con người mình cũng đã có nhiều thay đổi, xem lại một năm qua, mình đã trưởng thành hơn rất nhiều. Cũng già hơn đi, tính cách cũng chín hơn, hiểu nhiều thứ hơn, kĩ năng cuộc sống cũng có vẻ trơn chu hơn. Không biết một năm sau nhìn lại, mình thế nào nhỉ, nhưng một năm qua, trôi thật nhanh, cơ hội bỏ qua cũng nhiều, lãng phí thời gian cũng nhiều, nhưng biết làm sao. Sẽ phải đặt kế hoạch thật chi tiết cho năm sau. Một năm đầy những việc phải làm: gia đình, công việc, học hành. Chí ít cũng mấy việc lớn: cao học, từ điển, sinh em bé và quan trọng là dành sự quan tâm đặc biệt đến Khoai(dạy dỗ,điều chỉnh hành vi) đến bố Khoai (sức khoẻ). Một năm đang ở trước mắt. Đặt kế hoạch thì dễ chứ bắt tay vào thì…Nào ! Cố gắng không ngừng bằng 300%. Chúa phù hộ cho con.