Thứ Năm, 25 tháng 11, 2010

Bác sĩ Khoai

Sau một tuần tu nghiệp ở ngoại, đồng chí Khoai chính thức hành nghề …bác sĩ. Bác sĩ có kim tiêm rất dài, và cái mũi rất to, có cả cái đốc tiêm bấm lên  bấm xuống. Nó chính là cái bút bi. Bệnh nhân đầu tiên và duy nhất là mẹ bác í. Bác sĩ dùng tiêm chọc vào chân, bấm vào cái đốc kim. Bác sĩ tiêm xong mặt mày rất hớn hở. Bác í thỉnh thoảng cũng không khám bệnh vì bảo là hôm nay bác sĩ mệt. Tương lai, nếu bác í theo nghiệp lương y sẽ hứa hẹn cho nước nhà một bác sĩ giỏi và có tâm. Nguyên do bởi vì:
1.                 Chịu khó học tập: bác í rất chăm chú chịu khó quan sát bà thực hành trên bệnh nhân, ai lại cứ sán vào nhìn chăm chú lắm. Đuổi cũng không ra.
2.                 Luôn động viên và chia sẻ: Sau mỗi lần tiêm xong, bác í quay ra hỏi “bệnh nhân”. Có đau  không bằng giọng rất nhẹ nhàng nhưng không kém phần khoái trá lại còn xoa xoa cái chân nữa chứ.
…..
Còn một vài ní do mà mẹ bác í không có thời gian để phân tích tiếp. Nhưng nếu sau này trời bỏ quên bác í theo nghề y, mẹ hứa sẽ dạy dỗ và tu dưỡng bác ấy thành một bác sĩ có tâm. Đấy mới là một điều quan trọng nhỉ.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét