Thứ Ba, 25 tháng 5, 2010

Ốm

Những ngày con ốm, người con như một hòn than nóng bỏng. Sót nhất là lúc khi sốt cao, mặt con rất mệt mỏi, môi và tai đỏ lựng. Con nằm thở khò khè và đờm thì sòng sọc lên. Bị từ tối thứ năm, đến tối qua mới gọi là hết sốt. Đỉnh điểm của sốt cao là thứ sáu, thứ bảy và chủ nhật, hạ sốt liên tục cứ 4 tiếng lại phải uống một lần. Hạ nhưng vẫn nóng.Uống thuốc được gần tiếng vào viện đo vẫn được 39 độ rưỡi. Không ăn uống nhiều, chỉ tí một và nếu sốt thì nôn liên tục. Lần này thì giống lần trước có thêm cả viêm phế quản. Chủ Nhật phải đến viện truyền nước, may mà họ làm dịch vụ ở các khoa, chứ điều trị tự nguyện kín hết các giường, may lại vào cái Khoa không có bệnh lây chéo là nội tiết. Ơn trời, mọi sự đã qua. Nghĩ lại thấy khiếp, giờ trông con thật tệ: chắc lại sút đi đến cân cho lần ốm này. Thôi, cho con nghỉ hè ở nhà luôn, khỏi phải đi học nữa, nếu có chắc xin đi nửa ngày thôi, khiếp quá rồi, từ khi đi học đến giờ cứ 10 ngày ốm một lần, chịu sao cho thấu.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét