Thứ Sáu, 31 tháng 12, 2010

Phuir bụi, chống mốc cho máy ảnh

Để chống mốc cho cái máy ảnh, không có gì hay hơn là lôi nó ra “bắn”. Mẫu cũng thế thôi, nếu được thực hành thường xuyên thì khả năng trình diễn sẽ ngày càng…Cái vế sau thì có vẻ còn phải hậu xét sau khi…xem kết quả của cái vế trước. Theo nhiếp ảnh ra thì: “Nói chung không tiến bộ, không nghiêm túc, chẳng có tinh thần nghệ thuật…bla bla bla…”
Nhiếp ảnh giaKhoai’s father
Model: Khoai’s mother
Địa điểm: Cầu Diễn
Thời gian29-12-2010

Ngày đặc biệt

Kỉ niệm một ngày đặc biệt, ngày ta có nhau chung dưới một mái nhà, chung một khoảng trời là để lại tất cả công việc những ngày cuối năm, hai vợ chồng trưa muộn mới đi xe ra ngoại ô. Bỏ lại đằng sau cả một con đường mù bụi, khô khốc, bỏ lại ồn ào và náo nhiệt của thành phố.


Bốn năm, đã có biết bao nhiêu sự kiện xảy ra. Em vẫn mong, và mãi mong luôn thấy nụ cười của anh rạng rỡ như ngày anh đưa em rời căn nhà mà 28 năm em gắn bó để đến nhà anh. Dù cuộc đời này lúc nào cũng đầy những bộn bề, em sẽ mãi là bến bình yên anh trở về sau một ngày vất vả, mệt nhọc nhé anh.

Tập toẹ food photo

Thấy các bạn chụp ảnh đẹp, mình cũng háo hức ghê lắm, nhưng cái này đúng là 70% con mắt nghệ thuật còn lại là chia đều cho nỗ lực, cho học hành… Mình thì không có 70% kia nên mình bù lại bằng 30% nhưng với sự nỗ lực của 300% tích cực bấm máy. Có nghĩa là bắn, bắn và bắn. Với tinh thần đãi cát tìm vàng. Tạm như cái này làm hàng cho chủ đề food photography

Thứ Tư, 29 tháng 12, 2010

Ngày nắng ấm

Gió đến thật nhanh, thoáng cái mà cái lạnh đã tràn khắp mọi nẻo. Nhưng có hề chi, vẫn rộn vang và ấm áp vô cùng tiếng con, tiếng bố, tiếng mẹ, tiếng bà. Hai ngày cuối tuần bận rộn và mệt nhoài với công việc dọn dẹp. Thứ Bảy xuống chơi nhà bà Ngoại, ăn uống,ngủ nghê và chiều thì về nhà. Chủ Nhật, một đống việc phải làm. Bố Khoai tất bật với một đống việc, Mẹ Khoai thì chỉ ngó nghiêng đứng bên cổ vũ. Hai bố con hí húi sửa cửa, Khoai bắc ghế ngồi bên bi ba bi bô. Chỉ đạo cái này, hướng dẫn cái kia, ra vẻ sành điệu lắm. Tổng kết một ngày với thắc mắc: sao nhiều việc thế nhỉ, anh lao động quần quật cả ngày đấy. Hihi. Một tuần mới đến rồi, với nắng ấm làm bớt đi cái lạnh 12 độ.

Thứ Sáu, 24 tháng 12, 2010

Thư gửi ông già Noel

Kính gửi ông già Noel (ông đọc xong rồi ông gửi lại cho các bên hữu quan xem xét giải quyết ông nhé)
Con tên là Lang Mót, mặc dù con biết ông bận lắm, nhưng không sao, thư này ông đọc và giải quyết sau cũng được. Ông ạ, năm nay con đã ba mươi mốt tuổi, con có một anh chồng (hơi đẹp trai một tí) và một đứa con trai (vô cùng đẹp trai). Con rất tự hào về hai đồng chí này. Con trai của con cũng đã bước sang tuổi thứ tư. Cháu ngoan và đáng yêu lắm. Giờ đây, con đang mơ về một ngôi nhà với hai đứa trẻ. Nhưng, chồng con, anh í bảo chỉ sinh một đứa thôi. Nguyên nhân con nghĩ là do anh ấy lười. Ông nghĩ mà xem, con trai của con lớn lên, nó chỉ có mỗi một mình, trong khi bạn bè hay anh An của nó, ai cũng có anh em. Sẽ rất thiệt thòi cho nó ông nhỉ. Còn chúng con nữa chứ, cũng sẽ buồn biết bao nhất là lúc nào cháu nó đi du học chả hạn(đấy là con nói trời bỏ quên cho được như thế). Ôi, nghĩ đến cảnh chỉ có hai vợ chồng ở nhà, thui thủi một mình buồn lắm, nhất là một lúc nào đó, chồng con tụ tập bi-a hay đi uống bia đâu đó chả hạn. Chà chà, ông cũng thấy không ổn tẹo nào ông nhỉ. Thôi, con không dài dòng đưa ra các ní do ní trấu nào khác nữa. Chỉ thế thôi, đã thấy sẽ tuyệt vời biết bao nhiêu nếu có một em bé nữa ông nhỉ. Nếu mà được là em bé gái thì càng tuyệt. Một đứa con gái lúc nào cũng coi bố là thần tượng. Nó xinh xắn và đáng yêu, mặc những cái váy dễ thương, cất giọng nói trong trẻo, nó như dòng suối mát trong xoa dịu mọi mệt nhọc của cuộc sống. Chắc chắn đọc đến đây ông sẽ đồng ý với suy nghĩ của con rồi đúng không. Vì thế ông nhé, ông không phải chuẩn bị quà gì cho con đâu. Ông xem xong thư rồi ông forward lại cho đồng chí chồng con ông nhé, ông có thể note ở dưới một chút thế nào đó tuỳ ông. Cảm ơn ông nhiều và chúc ông một giáng sinh vui vẻ

cute%20baby%20in%20snow.jpg

P/s Ông ơi, ông nhớ nhắc chồng con mua quà giáng sinh cho con là cái nồi nướng ông nhé.Khi nào con làm được gà quay con sẽ nhắn tin mời ông qua nhé.

Chuyện của hai bố con

Bố Khoai có một sở thích đó là phim chưởng, nói như Khoai là phim bạo lực. Phim này nếu theo sự phân chia của mẹ Khoai bao gồm hai dòng: chưởng Tàu và chưởng Mĩ. Chưởng Tàu thì dạng như là Thần điêu đại hiệp hay mới gần đây nhất là Tân ỷ thiên đồ long ký. Chưởng Mĩ là các phim đại loại cứ đấm đá tùm lum và nhiều nhất là trên các kênh HBO, cinmax…Cứ sỉnh một tí là thấy bố Khoai chuyển sang mấy kênh này ngay. Đàn ông với nhau, con trai xem phim với bố là đương nhiên và dễ hiểu. Nhưng sự tình là dạo này anh ấy đấm đá biểu diễn ác quá, súng ống cũng kinh quá, biểu diễn cũng hăng quá. Thôi thì đủ cả, lại còn đeo kính cho giống kiểu găng sờ tơ.
Mấy tuần trước có phim Tân ỷ thiên đồ long ký, theo lý thuyết, nếu phim hay và hình đẹp chắc là bố Khoai sẽ về sớm để xem, nhưng phim này bị chê không phải bản đẹp. Chê nhưng vẫn xem. Đương nhiên là hai bố con xem rồi, và lúc đó thì Khoai không hy vọng xem con chuột con mèo. Hihi. Khoai xem rồi hỏi bố:
-          Thằng này là thằng nào bố
-          Thằng là thằng thế nào, đây là giáo chủ Minh giáo Tạ Tốn

 

Bó tay. Đồng thời rung một tiếng chuông về chuyện nói năng cuả anh Khoai. Bởi không chỉ có mỗi chuyện này mà thôi.

Thứ Năm, 16 tháng 12, 2010

Dã quỳ và em

Đà Lạt mùa này nhuộm núi đồi bằng màu vàng đến miên man, rạo rực của dã quỳ. Hoa nở ngạo nghễ trên đồi cao, hứng nắng hứng gió, hoa khiêm nhường nép bên các con đường dẫn ta vào thành phố ngàn hoa. Đẹp nhất có lẽ là cúc quỳ trên những con đường ở sân bay Liên Khương. Bạt ngàn hoa, rực rỡ và tươi mới sau những ngày âm u mưa giớ sụt sùi. Bất chợt chụp được khuôn hình lạ khi em vội vã tìm hoa, lưu giữ một chút gì đó của Đà Lạt.



Thứ Hai, 6 tháng 12, 2010

Dạy con

Bà nội cứ nói mãi về chuyện dạy Khoai theo phương pháp giáo dục từ 0 tuổi. Thực ra mẹ đã áp dụng một phần cho Khoai từ khá sớm. Mẹ không áp dụng hết cả vì nói gì thì nói mẹ không muốn áp lực lên con quá sớm mà sau làm con nản, ngoài ra cũng tuỳ thuộc rất lớn vào trí tuệ, sức khoẻ tính cách từng đứa. Mấy tháng gần đây mẹ hướng Khoai đến tính tự lập mạnh mẽ và một nhân cách tốt. Nói chung là đã thành công. Như việc ăn uống, thói quen ham đọc sách, rồi cả  tính tự lập khi  đi vệ sinh, sẽ dần tiến đến tự mặc quần áo... Mẹ hướng con đến cái đích là một đứa trẻ tự lập. Khi con đã tự lập thì con sẽ hay thích khám phá mọi thứ, ý thích khám phá sẽ giúp con phát triển tư duy tốt hơn. Mẹ cũng biết một điều là Khoai không hay đặt cho mẹ câu hỏi vì sao như thế mặc dù ngôn ngữ  của Khoai đã gần như hoàn thiện. Mẹ hy vọng Khoai sẽ nhanh chóng đặt các câu hỏi như thế cho mẹ. sẽ nhanh thôi con nhỉ? Có những cái nói nhiều mà không cải thiện được như sự chia sẻ đồ chơi với các bạn mặc dù đã biết phần bố đồ ăn.
Mẹ , bà và cả bố đã dần dạy Khoai chữ theo tiếng Việt rồi. Mẹ sẽ phải luyện phát âm tiếng Anh chuẩn để bắt đầu dạy ABC từ tháng thứ 40.
Một số kế hoạch cho Khoai
-          Sẽ học tập tô, tập vẽ (k dùng ipad)
-          Học chữ (cầm bút)
-          Làm quen với một loại nhạc cụ (mẹ thích violon)tháng thứ43-45
-          Học tiếng Anh ở trung tâm(chưa xác định đc cột mốc).
-          Tiếp xúc với môi trường tự nhiên (cái này không xác định đc con à, mẹ sẽ năng cho con đi chơi công viên J)
-          Yêu và ghét với những cái không thuộc về gia đình.
Tạm thế đã, thực hiện được từng đấy đã cu Khoai ạ. Yêu con lắm tình yêu của bố mẹ

Đau lưng

Đau được ba tuần rùi đây, thấy mệt hết sức, ngồi thì khó chịu cái mông, đứng thì khó chịu cái lưng. Không lo đĩa đệm, mà dòng suy nghĩ đi xa hơn đến một cái rất chi là tiêu cực.
Sẽ không sao đâu, sẽ ổn. Hihi. Kết quả xét nghiệm tháng trước rất ổn. Có vấn đề gì đâu. Nghĩ vớ vẩn. Chắc già rồi, đến cái giai đoạn chuyển nó thế. Mai sẽ đi siêu âm phần phụ. Lâu rồi chả kiểm tra. Lại một tuần họp hành cuối năm bận rộn.

Cảm ơn anh An và bạn nấm Kefir

Mẹ em Bống cảm ơn bạn máy giặt rối rít vì nhờ bạn ấy quay tít mà em ấy ăn ngoan và nhanh. Mẹ thì cảm ơn anh An vì nhờ có anh ấy ăn rau mà Khoai cũng chịu khó ăn rau trước con mắt hoan hỉ của cả nhà. Đại loại là giờ mới chỉ ăn được rau muống thôi, nhưng đã nhai rau ngon lành rồi. Ôi cái sự gặm nhấm thực vật này gian nan phết đấy, rõ là nản.
Mẹ đã làm sữa chua từ nấm Kefir cho Khoai. Sữa hơi khó ăn một tí nhưng nếu cho đường vào thì rất ngon. Hy vọng ăn sữa này rồi, chàng trai của mẹ sẽ cải thiện được chiều cao và output.Hihi. Cách làm rất đơn giản vì mẹ lười nên chỉ có rửa sạch nấm và thả tõm vào cái bát sữa. Đậy tấm nilong đục thủng lỗ chỗ hay cái vải màn lên để cho nó nấm thở. Mấy tiếng sau là có sữa chua để chén rồi.

Thứ Năm, 2 tháng 12, 2010

Những thay đổi nhỏ làm nên những bước tiến dài

Báo cáo bố Khoai nè, hôm trước anh Khoai đã biết lao động tự giác rồi bố nhé. Anh ấy uống nước và làm rớt ra bàn. Anh ấy hỏi mẹ: Mẹ có cái khăn nào không? Mẹ đưa cho anh ấy cái khăn và anh ấy lau chùi sạch sẽ chỗ nước rớt ra, lại còn nhìn nghiêng để xem sạch hết chưa nữa chứ. Thành quả gián tiếp của việc bố mẹ chăm chỉ làm việc nhà đấy bố nhé. Cố lên hehe.
Hôm nay anh ấy cũng đã ngồi ị ở bồn cầu rồi, thấy hăm hở lắm, mỗi tội lại bị rối loạn rồi. Anh chàng rất hớn hở với vụ giật nước sau mỗi lần vệ sinh xong. Hoan hô anh í
Dạo này không thích nghe kể ô tô bố Bảo nữa, chuyện anh ấy thích là bác Cú mèo giữ trật tự ngày phiên chợ, bác sĩ chó, bác sĩ sư tử. Thỉnh thoảng mẹ dừng lại để anh đọc nối lời. Trộm vía con trai. Tạm mấy dòng đánh dấu những thay đổi của con trai đã.

Những thay đổi nhỏ làm nên những bước tiến dài

Báo cáo bố Khoai nè, hôm trước anh Khoai đã biết lao động tự giác rồi bố nhé. Anh ấy uống nước và làm rớt ra bàn. Anh ấy hỏi mẹ: Mẹ có cái khăn nào không? Mẹ đưa cho anh ấy cái khăn và anh ấy lau chùi sạch sẽ chỗ nước rớt ra, lại còn nhìn nghiêng để xem sạch hết chưa nữa chứ. Thành quả gián tiếp của việc bố mẹ chăm chỉ làm việc nhà đấy bố nhé. Cố lên hehe.
Hôm nay anh ấy cũng đã ngồi ị ở bồn cầu rồi, thấy hăm hở lắm, mỗi tội lại bị rối loạn rồi. Anh chàng rất hớn hở với vụ giật nước sau mỗi lần vệ sinh xong. Hoan hô anh í
Dạo này không thích nghe kể ô tô bố Bảo nữa, chuyện anh ấy thích là bác Cú mèo giữ trật tự ngày phiên chợ, bác sĩ chó, bác sĩ sư tử. Thỉnh thoảng mẹ dừng lại để anh đọc nối lời. Trộm vía con trai. Tạm mấy dòng đánh dấu những thay đổi của con trai đã.

Thứ Năm, 25 tháng 11, 2010

Bác sĩ Khoai

Sau một tuần tu nghiệp ở ngoại, đồng chí Khoai chính thức hành nghề …bác sĩ. Bác sĩ có kim tiêm rất dài, và cái mũi rất to, có cả cái đốc tiêm bấm lên  bấm xuống. Nó chính là cái bút bi. Bệnh nhân đầu tiên và duy nhất là mẹ bác í. Bác sĩ dùng tiêm chọc vào chân, bấm vào cái đốc kim. Bác sĩ tiêm xong mặt mày rất hớn hở. Bác í thỉnh thoảng cũng không khám bệnh vì bảo là hôm nay bác sĩ mệt. Tương lai, nếu bác í theo nghiệp lương y sẽ hứa hẹn cho nước nhà một bác sĩ giỏi và có tâm. Nguyên do bởi vì:
1.                 Chịu khó học tập: bác í rất chăm chú chịu khó quan sát bà thực hành trên bệnh nhân, ai lại cứ sán vào nhìn chăm chú lắm. Đuổi cũng không ra.
2.                 Luôn động viên và chia sẻ: Sau mỗi lần tiêm xong, bác í quay ra hỏi “bệnh nhân”. Có đau  không bằng giọng rất nhẹ nhàng nhưng không kém phần khoái trá lại còn xoa xoa cái chân nữa chứ.
…..
Còn một vài ní do mà mẹ bác í không có thời gian để phân tích tiếp. Nhưng nếu sau này trời bỏ quên bác í theo nghề y, mẹ hứa sẽ dạy dỗ và tu dưỡng bác ấy thành một bác sĩ có tâm. Đấy mới là một điều quan trọng nhỉ.

Chanh đào ngâm mật ong

Một tháng trước thấy mọi người nhao nhác mua chanh đào về ngâm đường phèn, mật ong, mẹ Khoai cứ dửng dưng như không. Thấy ngâm nhiều thứ lắm, rồi lại thừa ra đấy chật tủ. Đến hết mùa thấy bạn bảo ngâm mật ong tốt lắm. Chữa ho, viêm họng tuyệt vời. Nhao ra chợ chả còn quả nào cả, lủi thủi về nhà lôi nửa quả chanh đào duy nhất còn lại ra. Thái lát và ngâm vào mật ong. Cũng không tin tưởng lắm. Mấy ngày sau mẹ bị viêm họng. Ngậm thì thấy hiệu nghiệm lắm, rồi Khoai sau đó, rồi bà nội. Bố cũng khỏi, nhưng bố là do..kháng sinh Và giờ thì sắp hết cái lọ đó rồi. Ai còn tàng trữ món chanh đào, hoặc nhìn thấy thì mua hộ tớ với. Mùa chanh tiếp theo, chắc chắn mình sẽ ngâm một hũ tú hụ. Đánh dấu một món thuốc hay.

Thứ Sáu, 12 tháng 11, 2010

Tái ngũ

Chàng trai của mẹ đã quay lại quân ngũ, mỗi ngày qua đi là mẹ lại phấp phỏng không yên. Ngày thứ Hai, đưa chàng đến lớp, lòng mẹ chẳng yên, gửi cô Oanh xong, chưa thấy cô Láng đâu không yên tâm gọi cho cô và nhắn tin gửi gắm. Giờ nghỉ trưa mẹ không thể nào ngủ được, hơn hai giờ mẹ lao ra khỏi phòng, phóng về trường xem chàng trai của mẹ thế nào, mẹ chạy loanh quanh mấy cái cửa sổ he hé nhìn vào xem chàng thế nào, cả lớp đang ăn cháo. Chàng đã ăn xong. Cô giáo bảo chàng đòi ăn cháo. Mẹ phải nhờ cô Láng mai cho chàng ăn cơm, cháng đã ăn được cơm rồi. Mẹ đưa chàng về nhà, cho chàng cái ti nước để chàng đi ngủ, nhưng rồi không ngủ. Chiều hai mẹ con đi chơi. Tối chàng ăn ngủ như bình thường.
Ngày thứ Ba, chàng đi có nửa ngày, 10 giờ hơn mẹ ra đón, cả lớp đang ăn cơm, mẹ thập thò thì thấy chàng đang xúc cơm rất ngon lành. Nhìn thương lắm. Lúc về chàng còn vừa đi vừa cầm quả chuối, lại còn nịnh nọt không ngon bằng chuối của mẹ.
Ngày thứ Tư đi có nửa ngày, trưa  mẹ đón về giống như ngày thứ Ba.
Ngày thứ Năm, chàng phải đi cả ngày. Bốn rưỡi mẹ đã đón chàng về, khó có thể nói tâm trạng của mẹ, mẹ căng thẳng ghê lắm, đầu tiên là nhìn chàng có tươi không, sau đó sờ trán có mát không, gáy nữa, mồ hôi lưng nữa. Thấy nóng hơn bình thường, tự an ủi không sao đâu chắc trong lớp nó thế. Tối chàng ăn uống vẫn bình thường, ăn xong thì thấy chàng có vẻ uể oải, bố cũng bảo chàng nóng hơn. Bắt đầu thấy lo lo, 12 giờ thấy chàng có ra ít đờm và sữa, cho chàng uống nước ấm để nó trôi xuống, muộn hơn tí nữa thì thấy chàng giọng bắt đầu khản. Chán hẳn, sao chàng tái ngũ có thế mà đã lởm khởm thế hả chàng.
Ngày thứ Sáu, cả đêm nằm không yên, đầu cứ lởn vởn bố trí mai thế nào, có lúc mụ mẫm nằm mơ lao xuống gọi điện cho bà ngoại bảo bà mai ra trông, có lúc đầu óc lại mụ mị theo tính toán mai cho đi nửa ngày chiều mẹ đón, bỏ cơ quan đấy chẳng trực trẹo gì nữa. Cứ loạn cả lên, có lẽ mẹ đã lo lắng quá. Sáng thì bố bảo hay anh trở xuống ngoại, ừ thì cho chàng xuống, thế hay hơn là bà ra. Gọi điện về thấy giọng chàng rất buồn bã, mẹ thấy nản quá. Vừa gọi cho bà thì bà bảo chàng hơi hâm hấp. Biết đến bao giờ chàng nhập ngũ hoà hợp đây hở chàng cứ nhập rồi xuất rồi  tạm ngũ và lại tái ngũ thế hở chàng ơi.

Thứ Hai, 8 tháng 11, 2010

Mọc sừng

Mình mới bị mọc hai cái sừng, cân đối hai bên, cái to cái nhỏ, cái trước cái sau, một cái xinh xinh bằng quả táo, một cái nhỏ nhỏ bằng hạt lạc. Hậu quả của nghịch ngợm tùm lum. Khi cái bằng quả táo mới mọc lên, mẹ đã không nhịn nổi cười, mặc dù lúc đó đáng lẽ phải an ủi mình mới đúng. Ô hô, một cái sừng thật to trên một cái trán dô, ai bảo nghịch quá mà, nói chung là kết quả tất yếu lẽ dĩ ngẫu mà thôi.

Thứ Sáu, 5 tháng 11, 2010

Hoa hậu quý bà

Bà tớ ngày xưa đẹp lắm, bà hoa khôi của một vùng và đại học Vinh đấy, nghe bà kể quê ngày xưa ở bến nước lúc nào cũng xôn xao vì có rất nhiều cô gái đẹp ra gánh nước sông La, bà bảo bà chưa đẹp bằng các bà ấy.Hihi. Khoe bà tớ tí. Đây đúng là hoa hậu quý Bà nhỉ?

DSC_0535.jpg picture by chaunhue2000
DSC_0529.jpg picture by chaunhue2000
DSC_0461.jpg picture by chaunhue2000
DSC_0479.jpg picture by chaunhue2000
DSC_0353.jpg picture by chaunhue2000

Ai lên xứ hoa đào

Vẫn đẹp và sạch, vẫn yên bình và quyến rũ như cách đây bốn năm. Đà Lạt làm ai đó phải quay lại và tiêng tiếc vì chưa đi đến tận cùng của Đà Lạt muôn màu hoa và một màu cây.

DSC_0569.jpg picture by chaunhue2000

yêu em chúm chím xuân hồng

DSC_0561.jpg picture by chaunhue2000
DSC_0556.jpg picture by chaunhue2000
DSC_0543.jpg picture by chaunhue2000
DSC_0540.jpg picture by chaunhue2000
DSC_0306.jpg picture by chaunhue2000
DSC_0303.jpg picture by chaunhue2000
DSC_0128.jpg picture by chaunhue2000
DSC_0322.jpg picture by chaunhue2000

Chuyến đi của chàng

Lần đầu chàng đi xa. Có nhiều cái tiến bộ và có nhiều cái còn…tồn tại (hheehe). Chàng hay nhõng nhẽo, không nghe lời bố mẹ, thích xông lên là chàng xông. Thế nên mặc định với cả nhà, nếu chàng chạy nhảy là bình thường còn ngồi yên là..bất thường. ăn uống tạm được. Trộm vía chàng. Về nhà rồi, mẹ sẽ cho chàng vào kỉ luật chứ không thể để thế này được. Chả mấy chốc mà cứng đầu không bảo được đâu. Trẻ con bầy giờ học nhanh lắm, có nhiều cái làm mình sửng sốt ấy chứ. Tờ giấy để lâu còn ngả màu huống hồ là một con người còn tinh khôi. Yêu chàng lắm, nhưng mẹ vẫn phải nghiêm khắc làm đầu chàng ạ, thà mẹ đau một vài lần vì đánh chàng, còn hơn mẹ đau mãi. Mong chàng mau lớn, ngoan ngoãn, và học giỏi nhé. Chàng là của để dành của bố mẹ đấy.

DSC_0594.jpg picture by chaunhue2000
DSC_0606.jpg picture by chaunhue2000
DSC_0008.jpg picture by chaunhue2000

Bố và con trai

 Bố là thần tượng trong mắt Khoai, đi đâu Khoai cũng bám theo bố theo đúng kiểu đàn ông ta nói chuyện với nhau cho thoải mái. Hihi.Hy vọng con trai lớn lên sẽ giỏi giang và tốt tính như bố nhỉ. Đây là bản sao không cần công chứng của bố Khoai ạ.

DSC_0043.jpg picture by chaunhue2000
DSC_0041.jpg picture by chaunhue2000
DSC_0039.jpg picture by chaunhue2000
DSC_0038.jpg picture by chaunhue2000
Hai bố con

DSC_0099.jpg picture by chaunhue2000
DSC_0333.jpg picture by chaunhue2000
DSC_0335.jpg picture by chaunhue2000
DSC_0532.jpg picture by chaunhue2000
DSC_0532.jpg picture by chaunhue2000
DSC_0473.jpg picture by chaunhue2000
Cận cảnh này, trông già rồi
. Có mùi vị của "dìm hàng".

DSC_0611.jpg picture by chaunhue2000

Chủ Nhật, 24 tháng 10, 2010

Chuyện nhỏ về những trang sách đọc con nghe

Không ai có thể phủ nhận vai trò và tầm quan trọng của ngôn ngữ đối với cuộc sống của chúng ta. Nào là công cụ tư duy, thực hiện chức năng  cơ bản và quan trọng là công cụ giao tiếp, truyền tải và tàng trữ văn hoá…. Ngôn ngữ được hình thành từ những năm đầu đời và có ảnh hưởng đến quá trình phát triển tư duy nhận thức tình cảm của con người…
Rất nhiều ông bố bà mẹ đang từng ngày cố gắng bồi đắp cho con mình một tâm hồn thánh thiện, hướng tới cái chân thiện mỹ và những giá trị đạo đức bằng hành động, bằng giáo dục, bằng ngôn ngữ họ dùng…, thế nhưng sẽ thế nào nếu đêm đêm chúng ta cầm những trang truyện cổ tích như thế này đọc cho con cháu chúng ta nghe.

DSC_0173.jpg picture by chaunhue2000
DSC_0168.jpg picture by chaunhue2000
DSC_0170-1.jpg picture by chaunhue2000


DSC_0172-2.jpg picture by chaunhue2000


DSC_0171.jpg picture by chaunhue2000

Hãy cương quyết nói không với một thứ ngôn ngữ chợ búa trong các trang sách của trẻ em. Vẫn biết các bạn làm sách muốn đổi mới, muốn có một sự phá cách, đưa một thứ ngôn ngữ gần gũi, đời thường hơn vào trang sách, nhưng sự thật thì chúng ta có phải ai cũng nói một thứ ngôn ngữ như thế này không nhỉ? Chắc số người như thế không nhiều, vậy thì hãy chọn một thứ ngôn ngữ trong sáng và lành mạnh hơn nhỉ. Các NXB kêu gọi nói không với sách giả, tiếp tay cho cho sách giả là giết chết sách thật, chúng tớ cũng mong rằng các bạn hãy nói không với ngôn ngữ không lành mạnh, đó thật sự là một thứ ngôn ngữ “bẩn” cho trẻ.