Cuối tuần, bố và bà về quê tham
dự lễ sang nhà mới cho cố nội, nhà có ba mẹ con ở nhà. Và trong ba ngày này có
một sự kiện vô cùng trọng đại đã xảy ra: Bạn Khoai đã biết rửa bát. Lần một bạn
còn vụng về, lần hai bạn đã khéo léo hơn, biết miết, xoáy, kì cọ rất sạch sẽ. hihi.
Có một lần không bị ướt áo, còn lại là rửa xong đồng thời phải thay áo. Bạn làm
việc rất tự giác. Bạn làm việc tự giác bởi bạn: được trả lương.
Câu chuyện bắt
nguồn từ hơn nửa tháng trước. Vào một buổi tối mùa Đông lạnh lẽo, mẹ bạn lôi
con lợn bạn nuôi bao năm nay bằng tiền mừng tuổi ra, moi móc bằng sạch sẽ không
còn cắc bạc nào ở trong. Sau đó bố bạn cẩn thận kiểm đếm, thống kê, phân loại.
Số tiền được chia làm hai phần: một phần lớn trị giá ba triệu hơn đưa cho mẹ gửi
ngân hàng, hihi, một phần nhỏ gồm các đồng bạc lẻ giao cho bạn làm quỹ riêng trị
giá...80k. Số tiền này bạn được dùng để mua truyện, bút, thước, sách trong
trường hợp bị mất, bị thiếu. Thế là đang từ một anh "đại phú" bạn
bỗng chốc hơi hơi nghèo. Để cải thiện tình trạng hơi nghèo bố mẹ bạn gợi ý bạn
cuối tuần nên làm việc nhà để được trả lương. Bạn có hào hứng tham gia một số
công việc được sai như gấp quần áo, hót rác, đổ rác, trông em hay kể cả giúp mẹ xúc cơm cho em Xoài. Cuối tuần trước là đầu
tháng Tư, từ tối bạn đã gợi ý là hôm nay mẹ chưa trả lương tháng cho con. Mẹ
bạn bảo thôi để sáng vì giờ mẹ ngại xuống nhà. Bạn có chút hơi hụt hẫng và bảo
giá mà Xoài lớn rồi Xoài xuống lấy ví cho mẹ.
Sáng sớm Chủ nhật, bạn dậy từ rất
sớm, gặp mẹ bạn bảo: mẹ có biết ở Phương tây í, họ miết miết hai đầu ngón tay
thế này nghĩa là gì không? Mẹ bạn bảo là tiền hả con. Mẹ bạn bla bla bla một
vài câu, đấy là biểu tượng về tiền....Xuống dưới nhà bạn đưa hai ngón tay miết
miết trước mặt, mẹ bạn vô cùng chậm hiểu lại hỏi : Sao hả con? Bạn bảo: Mẹ chưa
trả lương. Hihi. Trong túi còn 26k nên mẹ đưa bạn. Bạn bối rối, sao ít thế? Ờ,
thì....bla bla..bla. Bạn cũng vui vẻ chấp nhận mức lương bèo bọt đó với niềm
tin mình vẫn giàu hơn nhiều bạn khác trong lớp khi có tận 106 nghìn. Hihi.