Thứ Năm, 20 tháng 8, 2015

Hoa trên sân thượng



Mỗi sáng mai thức dậy, những bông hoa nhỏ xinh luôn khiến trái tim mẹ mềm mại và nghĩ nhiều hơn về việc thiện. Mỗi bông hoa là một câu chuyện nhỏ. Cây hoa này mẹ đã lấy hạt ở công viên về, hạt nhỏ như nửa đầu que tăm, cây này lại hạt vô tình rơi trong đất, thế mà mọc lên, nở ra những bông hoa mặt trời bé xinh. Cây này bạn mẹ tặng vì biết mẹ yêu màu xanh tím. Tất cả đều nhỏ xinh, đáng yêu.

 photo 64B9F53E-0E19-4B10-B10A-663D6BFD5923.jpg
 photo 3A8A2471-4E2B-4C3E-A207-BC92A2E00E42.jpg photo F0C7EAC1-3931-4711-B9CA-28C93110247D.jpg
 photo C8F479D4-3245-4660-8954-4012BC1D4181.jpg photo D812FE5F-3A63-42E1-A10C-36344C76942E.jpg photo BD47BF3F-9120-496E-A5C0-9A1441E5E7A5.jpg photo DB035DF1-B4D4-4764-8F52-D2E79E294EAA.jpg

Thứ Ba, 11 tháng 8, 2015

Em Xoài tuổi lên bốn

Vèo cái em đã tròn ba tuổi. Thời gian trôi nhanh thật. Em đi học được cả năm nay rồi. Mọi sự so sánh đều là khập khiễng nhưng thật sự em vẫn còn bé bỏng quá. Em vẫn ngọng líu ngọng lô. Nhát và ngại giao tiếp với các bạn. Nhưng em ở một vài mặt nào đó thì lại vượt trội hơn cả. Em biết quan tâm đến mọi người, biết hỏi han và chia sẻ. Em cầm cái điều khiển và rượt anh Khoai chạy té khói. Anh Khoai, cục cơm nguội hiền khô thì nhiều khi bật khóc hoặc hùng hổ rỗi hờn. hihi. Sáng nào cuộc chiến gọi em dậy đi học thật phức tạp và nhiêu khê với nhiều chiêu trò. Ăn cơm thì số buổi tự xúc đếm trên đầu ngón tay, bỉm thì cai được một tuần và phòng bốc mùi khủng khiếp, làm bố em phải đi vệ sinh thôi rồi. Em biết được vị trí của mình nên làm nũng khủng khiếp bằng cái giọng mà em biết đó là giọng làm nũng buồn cười không chịu nổi.
Cả Hè có ba đợt đi chơi thì em chẳng tắm biển được bữa nào. Em đã chính thức về quê lần đầu tiên. Đầy đủ cả Đức Thọ, Hương Sơn và Vinh. Một vài cái ảnh cho em tuổi lên bốn.Yêu em, một tình yêu thiết tha, đủ đầy 
Đã biết tạo dáng khi chụp hình