Thứ Năm, 23 tháng 8, 2012

Em Xoài hai tháng tuổi


Em Xoài đã được tròn hai tháng. Em đã biết làm gì? Em biết cười toe toét, cười to, nụ cười móm mém chưa có răng của em nhìn yêu ơi là yêu. Em thích nhất là nhìn mấy cái rèm bay phấp phới, em ư a với nó cứ như nó là bạn em ấy. Cái này rất giống với anh Khoai. Anh ngày xưa cũng hay nhìn rèm bay và nói chuyện. Em cũng biết hóng chuyện ư a với những ai mà em thấy thích. Em còn biết cho cả cái bàn tay vào cái miệng rộng của em để mút chùn chụt một cách vô cùng thích thú.
Lịch sinh hoạt ngủ nghê của em rất lộn xộn nhưng bước đầu đã có những thay đổi nho nhỏ khi theo nề nếp hơn . Tháng này em bú hoàn toàn bằng sữa mẹ và thêm ba, bốn bình sữa ngoài , mẹ thấy thế là mẹ đã tiến bộ hơn rất nhiều so với hồi chăm anh Khoai. Mẹ cũng không phải là ăn nhiều lắm đâu (hehe,có mỗi  ba bát cháo móng giò và bốn bát cơm, mỗi tuần thêm một đến ba con gà hầm) . Nếu có giải vô địch ăn móng giò chắc mẹ có phần đấy. Mỗi tuần bố tha vào cho mẹ 6 cái móng giò thôi mà, mỗi cái móng thường khoảng 5-6 lạng thôi chứ mấy. Sang tháng em lớn hơn sẽ bú nhiều hơn thì chắc sữa mẹ không đủ cho em.
À quên, em nặng 6kg và dài hơn 50cm một tí (hơi nhùn tí)

Thứ Ba, 14 tháng 8, 2012

Nhìn lại em ở tuổi sắp lên 6


Em đã sắp tròn 5 tuổi rồi đây. Nhìn lại thì thấy em cũng đã có một chút đổi thay.
Thể trạng lớn hơn một chút(ti tẹo tèo teo), chững chạc hơn, chiều cao vẫn thế. Em không lớn được vì cái khoản ngủ của em xấu không thể tả được. Lên giường thì em vật bên này, lộn bên kia đến cả hai tiếng mới vào giấc.
Ngôn ngữ: nói chuyện già dặn hơn, đôi khi như một ông cụ, yêu nhất là khi em bảo: mẹ ơi con bảo mẹ này J.
Ăn uống:  Nguyễn Y Vân, thích là em dậm doạ buồn nôn nên thỉnh thoảng  bố vẫn phải xì cho em cái Iphone . Hiếm khi ăn rau, muốn em ăn canh mồng tơi  bà  phải bảo ăn rau Pizza đi. Trừ rau muống xào ra, còn các loại rau vào mâm nhà em là phải đổi tên sang Pi+X hết vì em mê pizza
Vận động: Hở ra là em chạy, đi đâu muốn em ngồi yên, bố cũng lại phải moi cái Iphone ra nếu không muốn thở ra đằng tai đuổi theo em.
Học hành: Hè năm nay đặc biệt ở chỗ em được nghỉ ở nhà đến ba tháng lận. Phần vì bà bảo lớp đông lắm, hai lớp dồn một, nếu đi học thương Khoai không ngủ không ăn được, Phần vì bà bảo trường sửa họ không nhận thêm. Thế là em với bà di dủm ở nhà với nhau không đi học. Ngoài Toán thì các môn còn lại vẫn dậm chân tại chỗ. Chưa tìm cho em được chỗ học tiếng Anh, tiếng Việt hơn tám tháng nay chưa mở sách. Tô chữ thì không biết bố có giao bài cho em không, có quyển tập tô mà mãi chưa xong. Tuần trước mở mail của lớp Toán thấy cô khen em tiến bộ, tư duy tốt. Hụ hụ, sau bốn tháng em mới được cô khen như vậy đấy, thế cũng làm bố mẹ và bà mừng rồi. Quan trọng hàng đầu là để em thích học, ham học. Điều này chắc mất nhiều thời gian lắm đây.
Tình cảm: Có em Xoài nhưng em không hề bị san sẻ đi tí tình cảm nào, em như cái đuôi cuả bà vậy, vẫn hay nũng nịu. Em không hề ghen tị với em bé. Mấy tuần đầu cứ xỉnh ra một tí là em lại mở cái chụp màn ra hôn em chụt một cái. Em luôn miệng hỏi mẹ hết đau vết mổ chưa. Bao giờ hết 10 ngày là mẹ hết đau à, hết đau mẹ tắm cho con à. Yêu ơi là yêu. Tuy nhiên, với anh Khánh thì em cực kì ích kỉ, đặc biệt trong vụ độc chiếm bà. Khánh ngồi lên đùi bà thì em cũng phải chiếm cái đùi còn lại, Khánh lấy đồ chơi thì em ra lấy lại. Nói chung vụ này mẹ  em chưa có thuốc giải. Để sau phân giải vậy.
Tạm tổng kết vài dòng cho tình yêu của bố mẹ thế nhé.

Thứ Tư, 8 tháng 8, 2012

Em Xoài


Hôm qua, em đã được bà nội đi khai sinh rồi nhé, em chính thức trở thành công dân Việt Nam với tên gọi Trịnh Hải Nam tên ở nhà là Xoài. Em đã được 1tháng rưỡi tuổi. Giờ em đã biết hóng chuyện, biết cười, biết nhận ra giọng mẹ và nhìn theo mẹ rồi,  ngày nào có nắng mẹ cho em ra sưởi nắng độ mấy phút rồi em vào ngủ tiếp. Nước ngủ của em thì thất thường lắm, ban ngày thì vào giấc dễ chứ ban đêm thì mất nhiều thời gian ghê cơ. Có khi 5 giờ sáng em mới đi ngủ. Tạm vài dòng ngắn ngắn kể xấu em thế thôi. nhìn thì thế này thôi, chứ em còi lắm