Thứ Hai, 9 tháng 1, 2012

Bài thơ đầu tiên của Khoai

Thủ tục của một buổi tối luôn luôn và cố định tuần tự như tiến: đóng kịch, đọc thơ, đi ngủ. Nhiều khi cuối tuần bố mẹ cháu mệt rã rời sau khi giải quyết hàng núi công việc , đặt lưng xuống giường chỉ muốn ngủ luôn, bỗng vang lên hai từ quá ư là quen thuộc: “đóng kịch”. Hụ hụ, khổ thân hai cái thân già, từ chối, đe nẹt, cương quyết đủ kiểu thì vẫn không ăn thua. Nếu không đóng thì sẽ có đứa nó ngồi góc gường nó i ỉ nó khóc. Thôi thì đóng cho xong. Suốt tuần suốt tháng có hai món : sói và dê, sói và lợn. Thích sói thế cơ chứ. Có thêm được vở : Cáo, thỏ và gà trống nữa nhưng mà vở này dài quá. Nhân vật sói và cáo  luôn là bố Khoai đảm nhiệm. Đóng nhiều quá đâm nhàm, tua lời thoại cứ gọi là siêu tốc, không bao giờ quá…1 phút. Xong kịch, bạn ấy sẽ nhẹ nhàng nhắc nhở: Mẹ giới thiệu đi. Hihi, đây ạ, đây là nội dung chính của entry này nhé: Sau đây tôi xin trân trọng giới thiệu bạn TQK đến từ trường X lớp Y sẽ đọc bài thơ”Bé ngủ”
Phải có một vài chú thích  rất quan trọng như sau. Thứ nhất đây là một “bài thơ”, thứ hai bài thơ này do bạn Khoai sáng tác, thứ ba do bạn trình bày, thứ năm thỉnh thoảng nó lại được phát sinh thêm vài câu, thứ sáu: nó có hơi hướng tuyên truyền vận động và hô khẩu hiệu. Nội dung như sau:
Bé ngủ
Bé ngủ thật là ngoan
Đi ngủ phải đánh răng
Đêm ngủ không trằn trọc,
Đi ngủ phải đắp chăn
Không đạp chăn ra ngoài,
Bé không được đái dầm
Bé không đòi quạt tay
Bé không đòi quạt máy
Trước khi ngủ phải học bài
Không đòi chơi Iphone
Không đòi chơi Ipad
Bé ngủ thật là ngoan.
Tình hình là sắp post lên thì bố Khoai nhắc còn thiếu câu: Ngủ dậy không đòi mẹ. Câu này là bố mẹ mới cài cắm thêm vào bài mục đích để mỗi sáng bạn tự ngủ một mình không khóc đòi mẹ ngủ cùng khi mẹ dậy rồi. Tính bạn từ xưa vẫn vậycông thức đến …bực. Cứ phải theo một trật tự nhất định không thay đổi. Bố bảo bạn ấy rất hợp với vai trò…  cán bộ tổ chức và TBT.